Trần Vũ bắt Đường Thanh uống hết bầu nước, thực ra lúc nãy khi ăn Đường Thanh đã uống khá nhiều nước rồi vì ban sáng cậu bị đụ một trận tơi bời đến khi ngất nên lúc tỉnh dậy khát khô cả cổ.
Uống nước xong Trần Vũ bắt Đường Thanh ngồi xổm như tư thế đi tiểu còn hắn thì ngồi đó ngắm lồn cậu, vừa để cho hột le nghỉ một chút vừa để kích thích Đường Thanh.
Không biết có phải do tác dụng tâm lý không, chừng hai phút sau Đường Thanh bắt đầu thấy buồn tiểu.
Bụng dưới nằng nặng, có cái gì đó đang ép lên lỗ đái, muốn nó mở ra để chúng được ra ngoài. Ánh mắt chăm chú nóng rực của Trần Vũ như một cái cọ quét vào lồn cậu.
Mặt Đường Thanh đỏ bừng, cậu vô thức thít chặt lồn lại.
Trần Vũ nhìn thấy, hắn nhếch mép cười: "Ái phi buồn đái rồi đúng không?"
Đường Thanh xấu hổ đáp: "Dạ..."
"Lại đây."
Đường Thanh đứng lên ngồi vào lòng hắn, Trần Vũ cúi xuống liếm rồi mút vành tai của Đường Thanh, từ gáy đến lưng cậu tê rần.
"Ưm... Thánh thượng..."
Giọng hắn trầm khàn: "Sao ái phi lại buồn đái nhanh thế? Em nứng hơn khi nghĩ mình sẽ đái vào mặt trẫm nên mới vậy à?" Vừa nói hắn vừa cắn mạnh vào vành tai của cậu.
Đường Thanh rụt cổ lại, giọng mềm nhũn nức nở: "Không có... Thần không dám..."
"Không dám hay không muốn?"
"Ái phi bảo không dám nhưng muốn làm thế đúng không?"
Đường Thanh lắc đầu nguầy nguậy, ánh mắt long lanh ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-giuong-bao-quan/3598316/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.