Trong thư phòng không có một bóng người, tấu chương, bút mực bị đẩy lệch ra góc bàn, rơi lả tả xuống đất.
Một thiếu niên trần trụi nằm ngửa trên án thư, cậu bị bịt mắt, hai tay cũng bị trói lại đằng trước, còn miệng thì bị một con cặc lớn bít kín.
Vua đứng ở phía đầu Đường Thanh, cúi đầu nhìn xuống có thể thấy xương hàm và cần cổ ngửa ra trắng ngần của thiếu niên. Hắn vuốt ve yết hầu của cậu, khen: "Tốt, nuốt được hết cả rồi, ái phi có khiếu mút cặc đàn ông đấy."
Đường Thanh có muốn cũng không thể đáp lại, trong thời gian qua cậu đã bị Vua bắt khẩu giao rất nhiều lần. Đến hôm nay thì cậu đã có thể nuốt hết cả cây mà không thấy đau đớn hay buồn nôn, nhưng vẫn khá khó chịu. Cậu cố bình tĩnh, thở chậm bằng mũi.
Vua đứng im không di chuyển gì, hắn lấy ra một cây gậy mảnh, chỉ to bằng ngón tay, dài khoảng hai gang tay, phần đầu là một miếng hình thang dẹt, gọn lỏn trong lòng bàn tay.
Trong tình trạng bị bịt mắt và bị trói, Đường Thanh không hề biết chuyện gì đang diễn ra xung quanh. Không thấy được, mọi giác quan khác đều trở nên nhạy cảm hơn.
Dù ngoài trời đang rất lạnh nhưng trong thư phòng của Vua đốt rất nhiều than nên không lạnh, thậm chí còn hơi nóng nếu mặc dày.
Quanh quẩn trong mũi Đường Thanh là mùi long diên hương thơm nồng và mùi xác thịt gợi dục. Giọng nói trầm khàn, hơi thở của người đàn ông trở nên quyến rũ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-giuong-bao-quan/3598290/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.