Chương trước
Chương sau
Cố Du Hiên cười ôn hòa, phảng phất cách một đời, làm cho Lục Cẩm Dương có chút mê mang. Kiếp trước vì cái gì đến cuối cùng nàng mới nhìn ra được tâm tư của Cố Du Hiên.
Uyển Nhi, chỉ bằng cách xưng hô vô cùng thân thiết này, đủ để nhìn ra Cố Du Hiên đối với Lục Uyển Nhi là có tư tình, mà không phải là bất đắc dĩ như lời hắn nói.
Thời điểm Cố Du Hiên vừa mới bước vào cửa, đáy mắt liền mang theo vẻ khinh thường. Nàng lúc trước khi thấy Cố Du Hiên, thường hay đỏ mặt cúi đầu, cũng không nhìn thẳng hắn mà đánh giá, cho nên không có phát hiện được.
Lục Cẩm Dương không hiểu, nếu Cố Du Hiên đã chán ghét nàng đến như vậy, vì sao còn muốn cưới nàng, vì sao còn muốn ở trước mặt nàng bày ra bộ dạng thâm tình như vậy.
Mà hiện giờ, khi nhìn gương mặt ôn nhuận như ngọc này, Lục Cẩm Dương không nhịn được có chút. . . . . . Ghê tởm.
Vương ma ma thấy Lục Cẩm Dương luống cuống, liền lặng lẽ lôi kéo vạt áo nàng.
Lục Cẩm Dương liền lấy lại tinh thần, nhưng trong lòng đã có chủ trương, hắn đã từng đối xử với nàng như thế nào, bất quá đã trải qua nhiều năm như vậy, nếu là Lục Cẩm Dương còn đối Cố Du Hiên si tâm vọng tưởng, vậy cũng thật là hết thuốc chữa.
Lục Cẩm Dương đem phẫn nộ ẩn xuống.
Ngày đó nàng tuy rằng rơi xuống nước, nhưng nàng cũng không phải không có cảm giác, làm sao mà không cẩn thận trượt chân, rõ ràng là có người ở phía sau đẩy nàng.
Lục Cẩm Dương biết ý Vương ma ma, thản nhiên mà cười giống như kiếp trước gọi, "Du Hiên ca ca."
"Ta chỉ là nghĩ chút nữa nên làm như thế nào. . . . . ."
So với xưng hô phu quân, Lục Cẩm Dương chỉ gọi với người thật sự xứng đáng. Mà Cố Du Hiên, hắn không xứng.
Cố Du Hiên nở nụ cười, hiển nhiên thực hưởng thụ lời nói của Lục Cẩm Dương, nắm tay nàng cũng hơi hơi dùng sức, "Không cần sợ, lúc đó có ta ở bên cạnh nàng, huống hồ cũng không phải chuyện khẩn cấp gì, chỉ là một ly trà, cũng may các ngươi lúc trước ở Lục phủ có mối quan hệ không tồi, cuộc sống sau này cũng coi như có thể bầu bạn."
Lục Cẩm Dương theo bản năng nhíu mày, nàng có chút không quen khi Cố Du Hiên đối xử thân cận với nàng như vậy, muốn rút tay về, nhưng vẫn cố hết sức nhẫn nại, thuận theo nói, "Thiếp thân đã biết."
Lúc ra cửa Giang ma ma đang hưởng thụ nước trà cùng điểm tâm mà Thất Vĩ dâng lên.
Cố gia túng quẫn, nơi giàu có nhất chính là viện của Lục Cẩm Dương , khó được một lần đến, Giang ma ma tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Hôm qua là ngày đại hỉ của Cố Du Hiên và Lục Uyển Nhi, Giang ma ma thật không ngờ Cố Du Hiên lại dậy sớm như thế tới đón Lục Cẩm Dương đi thỉnh an lão phu nhân. Có chút kinh ngạc, vội vàng đứng dậy, bất chấp đồ ăn còn trong miệng trơ mắt hô, "Thiếu gia."
Lục Cẩm Dương nói, "Ta thấy ma ma chờ Cẩm Dương, nghĩ nên đem chút điểm tâm đến, không ngờ ma ma lại thích như vậy."
Cũng đối với Thất Vĩ phân phó, "Đem mấy thứ điểm tâm này gói kỹ đưa cho Giang ma ma."
Ý cười trên mặt Giang ma ma càng sâu , thái độ đối với Lục Cẩm Dương cũng tốt lên ba phần, "Đa tạ phu nhân ban cho, lão nô không dám nhận."
Ngoài miệng nói không dám nhận, thế nhưng điệu bộ tay cầm điểm tâm chính là không muốn bỏ xuống, Lục Cẩm Dương cũng không đáp lời lại, thản nhiên nhìn Thất Vĩ, "Đi thôi. Chỉ cần Vương ma ma theo giúp ta là tốt rồi."
Có kỳ chủ tất có kỳ phó, Lục Cẩm Dương nhìn Thất Vĩ tính tình vẫn giống như kiếp trước luôn nôn nóng, nhất định phải tìm thời gian để nói rõ tình trạng hiện tại cho nàng thì mới tốt được.
Cố Du Hiên vẻ mặt vẫn không thay đổi. Nhưng trong lòng lại đang nghĩ, Lục Cẩm Dương từ khi nào thì bắt đầu hiểu chuyện và khôn khéo như vậy, lại thưởng cho Giang ma ma đến truyền lời.
Người nào không biết nhị tiểu thư Lục phủ mắt cao hơn đầu, căn bản xem thường hạ nhân, như thế nào lại khách khí như vậy.
Chẳng qua là trong nháy mắt, Cố Du Hiênlập tức thu lại suy nghĩ, bước chân nhanh chóng tiêu sái đi trước Lục Cẩm Dương.
Cố gia, tòa nhà này là sau khi Lục Cẩm Dương dùng đồ cưới của mình để sửa chữa lại . Nhưng còn e ngại mặt mũi Cố Du Hiên, nên vẫn là không khí thế. Tuy vậy so sánh với sân nhỏ ở trong viện đã tốt hơn nhiều. Sân của Cố lão thái nằm ở vị trí tốt nhất của Cố phủ , mặt Bắc triều nam, cổng và sân rộng rãi.
Cố lão thái tuy rằng tuổi cao, thế nhưng khôn khéo trong mắt không giảm, một thân áo da xanh nâu hoa văn trạm chỗ, từ xa trông thấy bóng dáng của Lục Cẩm Dương, nhanh chóng tiến lên phía trước ngồi xuống, nha hoàn bên người tiến lên hầu hạ.
Toàn bộ Cố phủ, cũng chỉ có nha hoàn trong viện Lục Cẩm Dương là nhiều nhất.
Cố lão thái là vì nghĩ cho Cố Du Hiên thời điểm đọc sách cần phải có đãi ngộ cao nhất. Cho nên tất cả tâm huyết đều dồn vào Cố Du Hiên. Cho nên bên người trừ bỏ Giang ma ma cùng nha hoàn thân cận, chỉ có một tiểu nha đầu Thu Cẩn bên ngoài viện thu thập .
Nguyên bản Cố lão thái thực sự không thích Lục Cẩm Dương, không nói về thanh danh Lục Cẩm Dương như thế nào, mà là cả người Lục Cẩm Dương lúc nào cũng toát ra vẻ kiêu ngạo khiến cho nàng nhìn thực phản cảm.

Hứa gia không những giúp đỡ Cố Du Hiên giải quyết được việc trước mắt, còn gửi gắm Lục Uyển Nhi dịu dàng đến làm con dâu củamình, tương lai đối với Hiên nhi không thể nghi ngờ là một phần trợ lực. Đối nghịch hoàn toàn với Lục Cẩm Dương, trừ bỏ có chút đồ cưới ở ngoài, căn bản không được người Lục gia yêu thương, ngoại tổ gia lại càng không trông cậy được. Cố Du Hiên cưới Lục Uyển Nhi, Cố lão thái tính toán chung quy đều là bản thân mình có lợi.
Không ngờ, Lục Cẩm Dương cố tình ngăn cản, cũng may chính mình âm thầm ở phía sau lo liệu, lúc này mới thành chuyện tốt.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân Cố lão thái chán ghét Lục Cẩm Dương, rõ ràng bản thân mình là con dâu, lại không để mình vào mắt.
Sau này, Cố Du Hiên được phong làm quan lớn, Cố lão thái tự đề cao bản thân muốn mở rộng quy mô của viện, thêm hai mươi mấy nha hoàn mang bên người để hầu hạ. Bất quá lão thái thái cũng không có hưởng thụ được bao lâu, qua vài năm liền qua đời. Ngược lại mang tới cho Cố Du Hiên thêm một số sổ sách không minh bạch!
Cố lão thái thu hồi sự khôn khéo trong mắt, con ngươi buông xuống, bày ra bộ dạng mệt mỏi.
Giang ma ma dẫn Lục Cẩm Dương đến, thấy bộ dạng của Cố lão thái, cước bộ vội vàng không ngừng bước về phía trước "Lão thái thái, đây là làm sao vậy?"
Cố Du Hiên cũng vội vàng tiến lên, "Mẫu thân thân thể không thoải mái sao?"
Cố lão thái mí mắt khẽ nâng, "Ngực ta thực khó chịu."
"Lão nô đã sớm khuyên người đi xem thầy thuốc, bằng không ngực ngài luôn khó chịu như vậy để lâu sẽ nghiêm trọng." Giang ma ma đã cất bước rời đi, "Lão nô đi trước thỉnh đại phu tới cho người."
Lại bị Cố lão thái khéo léo ngăn lại, hữu khí vô lực nói, "Ta đây xương cốt không có gì đáng ngại, dù sao cũng là bệnh cũ , không chết được. Bất quá lo lắng tương lai Hiên nhi sẽ có cái gì không hay xảy đến. Chỉ hận chính ta không đủ năng lực. Bằng không, cũng sẽ không để Hiên nhi ở lao trung chịu khổ." Càng liên tục tiếc hận mấy tiếng.
Lục Cẩm Dương trong lòng cười lạnh, Cố lão thái đây là đang nén giận bản thân nàng đáp ứng chậm yêu cầu của Hứa thị, làm hại Cố Du Hiên ở lao trung ngây người nhiều ngày. Cố lão thái chỉ nhìn đến nhi tử của nàng ta chịu khổ, chính Lục Cẩm Dương nàng làm sao sống tốt, nàng đã vì Cố Du Hiên mà không có lấy một phút nghỉ ngơi. Cuối cùng lại không thể không đáp ứng đem trượng phu của mình cho nữ nhân khác
Giang ma ma liếc mắt nhìn Lục Cẩm Dương, phụ họa Cố lão thái nói, "Thiếu gia từ nhỏ cũng chưa từng nếm qua đau khổ như vậy. Bất quá hết thảy đều đã qua, thiếu gia bình an vô sự trở lại, quý phủ chúng ta nhất định sẽ còn nhiều đại hỷ sự."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.