Hoa Nguyệt vừa nói dứt câu, Bùi Vân Thư đã lập tức thấy hơi động lòng.
Nhưng trên mặt y vẫn giả vờ trấn định: “Hoa Nguyệt, Chúc Vưu sẽ không mặc giá y đâu.”
“Vậy thì tại sao Vân Thư mỹ nhân phải mặc cơ chứ!” Hoa Nguyệt vô cùng tận tâm tận sức tìm thêm phiền phức cho Chúc Vưu đại nhân, “Tuy Vân Thư mỹ nhân mặc giá y nhất định sẽ đẹp hơn Chúc Vưu đại nhân rất nhiều, nhưng mà chuyện cưới gả không thể cứ nhân nhượng Chúc Vưu đại nhân mãi như thế được, trước giờ ngươi đã phải hao tốn quá nhiều tâm trí cho Chúc Vưu đại nhân rồi, sao Chúc Vưu đại nhân lại không thể vì ngươi mà mặc giá y một lần cơ chứ?”
Lần này Hoa Nguyệt hoàn toàn làm vì tư tâm của mình, hắn vô cùng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc hôn phục tân lang của Bùi Vân Thư, nhất định trông sẽ vô cùng anh tuấn phóng khoáng, chỉ nghĩ thôi mà hồ ly đã muốn chảy nước miếng rồi.
Nói đường hoàng đến mức Bùi Vân Thư cũng không nhịn được cười, trong mắt lập lòe ánh sáng háo hức đầy kích động, “Vậy ngươi có cách nào để Chúc Vưu mặc giá y không?”
Hoa Nguyệt bật thốt ra miệng: “Đương nhiên là dùng mỹ nhân kế!”
Mi tâm Bùi Vân Thư nhảy một cái, không hổ là hồ ly, có kế sách gì cũng không thoát được hai chữ “mỹ sắc”.
“Sao như thế được,” Y lập tức vội vã từ chối, “Cách đó chẳng khác nào dâng dê lên miệng cọp đâu!”
“Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, Chúc Vưu đại nhân háo sắc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-duoi-su-mon-deu-khong-dung/1483577/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.