Lời Thanh Phong công tử nói không lưu tình, nhưng Bách Lý Qua không để ý lắm, nhưng không quá lâu sau, Bùi Vân Thư đã vội vã chạy đến.
Hai con cự long thương tích đầy mình nằm trên mặt đất, Bùi Vân Thư nhìn lướt qua bọn chúng, lại nhìn về phía Bách Lý Qua thì tim chợt dâng, “Bách Lý!”
Y đi nhanh đến trước mặt Bách Lý Qua, đưa tay định chạm hắn, nhưng tay y run run, không dám đến gần.
Bách Lý Qua siết chặt tay Bùi Vân Thư đặt lên trên ngực trái mình, ôn thanh nói: “Vân Thư không cần lo lắng, qua vẫn còn sống.”
Dưới tay y chính là nhịp tim chậm rãi nhưng mạnh mẽ, tay Bách Lý Qua vẫn còn ấm áp, Bùi Vân Thư nắm chặt tay Bách Lý Qua, nuốt xuống chua xót trong lòng, “Đi ra trước rồi nói.”
Y mang theo ba người ngự kiếm bay ra, hai con rồng thua bởi hắc long, biến trở lại thành bích họa bình thường in trên vách núi.
Sau khi ra khỏi động, Bách Lý Qua liền bị Bùi Vân Thư đặt xuống một chỗ đất trống, bắt đầu chữa thương cho hắn.
Linh lực màu trắng nhũ theo bàn tay của Bùi Vân Thư di chuyển, vết thương nhỏ lành với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, Bùi Vân Thư cẩn thận nhấc tay phải Bách Lý Qua lên, trong lòng thầm cầu nhất định phải lành thật nhanh.
Bách Lý Qua cầm thương bằng tay phải.
Thanh Phong công tử im lặng không lên tiếng đứng sau lưng Bùi Vân Thư, nói: “Trong túi trữ vật của ta có lò luyện đan, đưa túi trữ vật cho ta, ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-duoi-su-mon-deu-khong-dung/1483545/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.