Cố Thần Hạo nghĩ rồi lại nghĩ, cảm thấy mình không thích Lâm Nguyệt Bạch, mà lại nói lời mờ ám lôi kéo người ta hiểu lầm như vậy, thực sự có chút ẩn ý dụ dỗ Lâm Nguyệt Bạch.
Đang muốn giải thích vài câu: tôi làm bạn trai giả của cậu, che chở cậu come out!
Lời còn chưa nói ra, Lâm Nguyệt Bạch đã “bụp” một tiếng cúp điện thoại.
Cố Thần Hạo: Nói chuyện đứng đắn nè! Đang yên lành sao cúp điện thoại rồi?!
Mà Lâm Nguyệt Bạch ở một bên khác, giờ khắc này đang nằm nhoài trên bàn sách của mình có chút không biết làm sao, dây đồng hồ trên tay bị cậu vặn đến độ có chút nếp nhăn.
Lúc cậu đang chuẩn bị bài tập báo cáo, bị mẹ cậu liên hoàn đoạt mệnh call. Khi đó cậu vừa nghĩ tới Cố Thần Hạo liền tức, mẹ cậu cúp điện thoại xong, Lâm Nguyệt Bạch ngay cả bài tập cũng chưa thả xuống, liền trực tiếp tức giận gọi điện thoại cho Cố Thần Hạo.
Hiện tại điện thoại thì gọi xong rồi, chỉ là trong đầu Lâm Nguyệt Bạch cũng trở nên trống rỗng.
Trước đó cậu còn muốn kiểm lại bài tiểu luận cho đúng rồi bàn giao luôn, giờ thì, cậu còn làm bài tập thế nào đây, hiện tại ngay cả trang trích dẫn cậu cũng chả nhớ!
Lâm Nguyệt Bạch còn muốn sắp chết giãy dụa một chút, muốn giải đề cho tỉnh táo lại.
Đáng tiếc chính là chỉ cần cậu vừa nhắm mắt, bên tai lại vang lên giọng nói mang theo từ tính của Cố Thần Hạo: “Để tôi làm bạn trai cậu.”
Chỉ phút chốc, khuôn mặt trắng trẻo non nớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-dau-toi-la-mot-vung-thao-nguyen-xanh-muot/88078/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.