Cuồng phong trên đảo vắng 9
Mọi người đứng cả trong nhà ăn, vây quanh hai cỗ thi thể sùi bọt mép nằm dưới đất - lão Dương và lão Hà.
“Không nhanh tới vậy chứ…” Bộ trưởng Kim đặt mông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, sau đó liếc nhìn bộ trưởng Hoa, “Người kế là ông quét thẻ phải không?”
Số người trên bàn giảm đi nhanh chóng, mọi người đều thấy sợ, dù không hiểu bộ trưởng Kim nói gì thì cũng căng thẳng không chịu được.
“Tôi quét cái gì chứ?” Bộ trưởng Hoa trừng ông ta, mặc dù thấy sợ nhưng vẫn không muốn tỏ ra yếu thế.
“Chuyện này là sao?” Lục Viễn Triết hỏi đội trưởng Hồ.
“Bọn họ…” Đội trưởng Hồ nói câu mở đầu thì cũng không biết phải hình dung sao nữa, bực bội gãi đầu, “Ngồi đó ăn, tự nhiên bắt đầu co giật, sau đó vừa khóc vừa cười rồi bắt đầu nôn mửa, cuối cùng thì ngã xuống đất… y chang trúng tà vậy.”
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều im thin thít, người tận mắt trông thấy đều có cùng cảm giác đó nên không ai phản bác cũng không bổ sung nói rõ gì. Hai người kia tựa như đột nhiên lên cơn điên vậy, chốc chốc bật dậy di chuyển mấy bước rồi lại nằm sóng soài dưới đất cười khùng, cuối cùng thì nằm đó bất động.
Lục Viễn Triết có thể cảm nhận được họ lên cơn điên đến mức nào, đẩy ngã không ít ghế, thậm chí xương bàn tay sưng lên, đều là cào mặt đất dẫn tới, cứ như không biết đau ngứa vậy.
“Bọn họ nôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-dao-luc-nay/3392232/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.