Lời tuyên bố tự sát 14
Cám ơn trời cám ơn đất, cám ơn Yến không phạm tội trong kỳ nghỉ Tết. Ngày cuối năm, tổ chuyên án bọn họ được nghỉ lễ.
Cố ý tan làm lúc Tôn Viêm ở trong phòng làm việc, bọn họ hè nhau đi ngang qua phòng đội hình trinh, diễu võ giương oai mà đi, hận không thể đi lố lăng hơn cả cục trưởng.
Lúc Lục Viễn Triết nhìn vào phòng làm việc đội hình trinh, Tôn Viêm còn nói: "Ồ, về nhà kế thừa gia sản hả?"
"Chứng tỏ đám người của Yến cũng phải ăn tất niên. Sao nào? Bộ trông có tội phạm biến thái giết người à?" Anh liếc xéo Tôn Viêm.
"Vậy thì không dám, mấy cậu không phải nên tranh thủ thời gian nhổ bọn chúng lên à? Chớp mắt một cái người ta liền phái bọn tép riu ra, còn các cậu ngay cả cửa long cung còn không tìm ra kìa." Tôn Viêm trợn trắng nhìn lại.
"Đang cố nè." Cuối cùng anh dỗi lại một câu, bước nhanh rời khỏi hành lang, đứng trong sân hít sâu một hơi gió lạnh mùa đông, sau đó trèo lên con xe scooter, đi về phía tiểu khu giá rẻ.
Trình Mặc đi về phía ngược lại, lên tàu điện ngầm về nhà. Dù thế nào đi chăng nữa cũng phải về nhà đón năm mới.
Lục Viễn Triết lái xe ra sân bay, lúc này vừa hay có thể đón mớ người nhà toàn ở nước ngoài sống vui vẻ.
Vốn không hi vọng có nhà để về. Bên Turning cũng nghỉ hai ngày, anh định bụng hẹn mấy đứa bạn cô đơn lẻ loi giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-dao-luc-nay/3392222/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.