Bản thân vừa mới bị Từ Hải Nguyệt đẩy ra tôi còn chưa hiểu chuyện gì thì ngước lên chạm ánh mắt của Ngô Bách Kỳ.
Tôi vội né ánh mắt của anh ấy mà nhanh rời đi.
Còn chưa bước được nửa bước thì tôi đã bị Ngô Bách Kỳ. Anh ấy dịu dàng ôm eo rồi đẩy sát vào lòng anh ấy.
Tôi có chút ngại ngùng mà đẩy anh ấy ra.
- Đây là bệnh viện, anh không nên làm vậy!
Vừa nói xong, tôi khẽ nhìn sang anh thì thấy anh đang nhìn tôi bằng ánh mắt buồn bã.
Tôi có chút sửng sốt mà đứng hình tại chỗ. Anh từ từ nắm lấy tay tôi đặt lên mặt mình rồi nói với giọng khàn đặc.
- Em nói dối tôi là đi chơi với bạn. Ai ngờ em lại đi về nước mà không nói với tôi một tiếng sao?
- Hả…? Gì chứ, anh nói gì vậy em không hiểu…
Thấy tôi vẫn còn đang chối. Anh nhanh liếc nhìn xung quanh rồi kéo mạnh tay tôi ra khỏi bệnh viện.
- Ở đây không tiện nói, đi ra sau sân đi.
- Từ từ đã!
Anh còn không để tôi kịp nói lời nào mà cứ khăng khăng kéo tôi đi ra sân sau của bệnh viện.
Thấy ở đây không có người anh mới chịu buông tôi ra.
Hình như tôi cảm thấy cổ tay mình sắp chảy máu tới nơi nên cố gắng kêu anh ấy bỏ ra. Thấy bản thân siết chặt hơi mạnh nên anh vội buông tay ra.
- Xin lỗi em, em đau sao?
Tôi không thèm nói câu gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treasure-of-the-general-god/3568670/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.