Về đến nhà,tôi tính tự tay mình sẽ tháo dây an toàn ra nhưng bàn tay to lớn của chú nhỏ ngăn tôi lại:
- Để tôi làm cho em!
Dứt câu chú nhỏ liền tiến tới áp sát người tôi rồi dịu dàng tháo dây an toàn ra. Vừa xong tôi liền ngại ngùng mà mở cửa xe ra. Bước ra đã có quản gia đứng đợi, quản gia lễ phép mà cúi đầu.
Đồng thời,chú nhỏ cũng bước ra rồi tự nhiên mà ôm chặt eo tôi. “Đừng làm phiền!”
Nghe đến vậy quản gia liền hiểu ý mà cúi đầu xuống. Còn tôi đây thì chả hiểu gì,không có đầu đuôi thì sao mà tôi biết được.
Không để tôi nghĩ ngợi nhiều chú nhỏ ôm chặt eo tôi vào nhà. Còn ả ta cũng về sau xe chú nhỏ,bước ra với gương mặt tức giận. Quản gia theo thói quen liền cúi đầu chào ả ta thì bị ả ta giận cá chém thớt mà chửi bới
Quản gia không biết làm gì chỉ có thể cười trừ rồi nhìn ả ta vào nhà.Khi không còn thấy bóng ả ta nữa quản gia liền chửi thầm vài câu về ả cho bỏ ghét rồi liền đi vô.
Tôi và chú nhỏ vừa chuẩn bị bước lên bậc thang đầu tiên thì ả ta vội vàng chạy tới nắm cổ tay áo của chú nhỏ:
- Em…em không phải là người như vậy,anh hiểu lầm rồi!
Nghe lời ả vừa nói chú nhỏ liền nhìn sang tôi rồi quay về phía ả rồi nói: “Tôi đâu cần biết cô là người như nào? Đừng phiền tôi đưa em ấy về phòng!”
Nói xong tôi nhanh tay mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treasure-of-the-general-god/3568646/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.