Học cách chăm sóc bản thân mình, học cách chăm lo cho chính mình, đừng để gục ngã rồi kiết sức. Khi còn trẻ, không được coi thưòng việc nghỉ ngơi, vì sao?
Mình có một cô bạn là giảng viên dạy tiếng Anh ở mấy trung tâm cùng một lúc. Bạn mình đi dạy hơn 10 tiếng mỗi ngày, chạy xe từ quận này sang quận khác hết vài tiếng, cứ như thế, đến lúc về nhà thì đúng là chỉ còn thời gian để đặt lưng xuống mà ngủ chứ làm gì có chuyện đi cà phê chém gío hay hẹn hò yêu đương. Có lần nó nói với mình, cho dù nó có về muộn đến thế nào đi chăng nữa, mệt đến thế nào đi chăng nữa thì nó vẫn cứ nằm trên giường 15 phút, kiên quyết không ngủ vội - mà cũng chẳng để làm cái gì khác, không chấm điểm, không soạn giáo án, chỉ đơn giản là có 15 phút ngồi ngó nghiêng facebook, instagram, tumblr... Và nó gọi đó là "15 phút của mình, chỉ cho mình" mà thôi.
Ngày đó thì mình không hiểu lắm. Mình viết là chủ yếu, cho nên công việc chủ yếu là ngồi...nhìn ngắm tất cả mọi thứ và viết lại. Đôi lúc mình còn có cảm giác là vua thời gian, mình viết rất nhiều nhưng khi người khác hỏi: "cả ngày hôm nay mày làm gì?" thì mình cũng chỉ có thể nói là: "à, viết!", và người đó ngó mình như thể mình chỉ ngồi nghệt ra một chỗ cả ngày.
Rồi các tác phẩm viết lách của mình được đón nhận, mình đi nhiều hơn, làm nhiều hơn, gặp nhiều ngưòi hơn, mình không còn cái khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tre-va-vung-ve/2037523/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.