Sáng hôm sau.
Trước cửa nhà của ba mẹ Dương.
" Ba mẹ, đây là chìa khóa nhà ở quê và nhà mình" Khương Lục cầm trên tay sâu chìa khóa trong đó chỉ có hai chìa, nhưng cầm trên tay cảm giác rất nặng.
" Nhà mình?" Mẹ Dương hơi thắc mắc hỏi lại.
" Là căn nhà mình từng ở ấy, lúc mua con đã mua lại hết rồi, hai người cứ yên tâm lúc mua là dùng tiền của con" Khương Lục nói, anh đang giải thích. Anh sợ ba mẹ Dương sẽ hiểu lầm anh lấy tiền của ba mẹ mình đi mua lại nhà rồi trả lại cho họ.
" Con sao lại..." Mẹ Dương không biết nói ra làm sao.
Thật sự năm đó bà cũng có trách Khương Lục, trách anh làm hư con trai mình. Thậm chí trước đó bà vẫn còn không muốn con mình quay về cạnh anh. Nhưng dường như sự cố chấp của Dương Lâm nó khiến bà động lòng. Cũng giống như con trai năm ấy. Quỳ xuống trước mặt hai vợ chồng vậy.
Sau đó bà đã không còn quá chấp niệm với việc Dương Lâm yêu Khương Lục nữa. Bà về nước đối sử với anh như con của mình.
Chưa bao giờ bà hi vọng sẽ nhận lại được gì từ anh. Nhưng ngày hôm nay bà bỗng nhận ra, nếu mình không đồng ý có lẽ Dương Lâm sẽ mãi mãi là cậu thiếu niên lạc lõng trong căn phòng, với bóng lưng cô đơn ở nước M.
Thay gì mất đi con trai. Có thêm một đứa nữa báo hiếu không phải tốt hơn sao? Con cái không sinh được thì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tre-hen/3304907/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.