Sau lần chạm mắt ở sân bóng buổi chiều ngày hôm ấy, Dương Lâm không để ý thậm chí cậu đã quên mất.
Cậu đang tập trung ôn thi cuối kì lớp 10, nhưng không biết từ lúc nào. Lúc nào đi đâu cậu cũng có thể vô tình hay cố ý mà nhìn thấy Khương Lục.
Khương Lục sau chiều hôm đó thì có hỏi mấy người bạn biết được người kia là học bá của Nam Anh, Khương Lục không học hành gì xấc chỉ lo chơi còn việc học thì dỡ tệ nên đương nhiên không biết học bá nổi tiếng học giỏi của Nam Anh cũng là điều hiển nhiên.
Sau đó Khương Lục lúc nào cũng cố ý đi ngang qua lớp của Dương Lâm để vô tình thấy cậu. Nhưng cậu không để ý bất kì ai cả. Anh chỉ thấy bạn cùng bàn của cậu thường xuyên to nhỏ nói chuyện với cậu nhưng cậu cũng chỉ im lặng làm bài và lắng nghe mà thôi.
Sau mấy lần như vậy anh cảm thấy cậu rất thú vị, còn có đôi mắt rất đẹp. Nên anh rất hay để ý cậu đi căn tin rồi sau đó vờ như gặp cậu, nhưng cậu vẫn như vậy có làm như thế nào thì cậu vẫn không để ý đến anh, cậu chỉ lướt qua anh như những người bạn khác.
Kì thi cuối kì đã gần đến, Dương Lâm đang ôn tập lại, thật ra cậu không cần ôn lại quá nhiều nhưng cậu vần muốn làm bài chăm chỉ học, bởi ngoài học ra cậu chả biết mình muốn làm gì cả.
Hôm đó là một ngày cậu đi căn tin trễ, cô bạn Lục Nhiên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tre-hen/2817122/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.