Khương Lục lái xe rời nhà cũ. Anh đi thẳng đến công ty. Lúc anh đi vào công ty khuôn mặt anh cực kì khó chịu. Trần Miễn thấy vậy cũng không muốn chọc vào núi lửa nhỏ muốn bùng nổ này.
Khương Lục muốn làm việc để xóa đi cảm giác bực dọc trong lòng. Anh không muốn trút cảm xúc của mình lên bất kì ai, nhất là Dương Lâm.
Mỗi một lần về nhà đối diện với ba mẹ, anh luôn bị họ ép vào một khuôn khổ, họ luôn ép anh đi vào khuôn khổ mà chưa bao giờ suy nghĩ đến cảm nhận của anh. Cho dù bây giờ anh nắm trong tay quyền lực họ vẫn lấy cái gọi là tình thân để ép buộc anh.
Trong khi đó từ nhỏ đến lớn chưa một lần họ quan tâm anh, họ chỉ lo cho công việc suốt ngày đi công tác bận rộn. Thậm chí ngày anh bệnh sốt cao đến nổi nằm trên giường kêu tiếng ú ớ cũng không ai quan tâm. Cũng may ông nội về kịp thời mới phát hiện anh đang sốt cao.
Nếu không...nếu không...
Họ chưa một lần chăm sóc anh, thì tại sao lại áp đặt áp bức anh?
Ha, thật nực cười. Anh nghĩ.
Nếu năm đó không vì muốn tương lai mình được gặp lại cậu thật hoàn hảo nếu không phải vì cậu, có lẽ anh đã phát điên vào ngày hôm đó.
Đến hôm nay cuối cùng anh cũng chờ được cậu trong hình dáng anh hoàn hảo nhất.
Anh sẽ không để mình xa vào đầm lầy nữa.
.....
Chiều Khương Lục đến đón Dương Lâm như mọi khi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tre-hen/2817068/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.