Khương Lục vẫn ngồi bất động, nhìn cần câu cá bên dưới. Cũng không để ý Quản Thượng ngồi bên cạnh mà ngước cổ lên nhìn người đang ngồi trước giá vẽ. Cười với người đó một cái rồi mới quay lại nói chuyện với Quản Thượng.
Quản Thượng nhìn theo ánh mắt của Khương Lục thì thấy có người ngồi phía trên nhưng mắt ông ta yếu không thấy quá rõ. Ông ta cũng không hỏi nhiều.
Chỉ im lặng chờ đợi Khương Lục.
" Bao năm qua ông vẫn sống ở đây à?" Khương Lục mở miệng hỏi.
" Vâng thưa cậu chủ" Quản Thượng vẫn giữ cách nói chuyện như năm nào trả lời.
" Không còn làm thuê cho nhà họ Khương nữa thì không cần kêu cậu chủ" Khương Lục từ chối cách gọi của ông ta.
" Cậu chủ vẫn luôn là cậu chủ của tôi" Quản Thượng nói.
" Vẫn là cậu chủ vậy bao năm nay trốn tôi khó khăn như vậy làm gì?" Khương Lục lạnh giọng hỏi.
" Cậu chủ nói đùa rồi, chẳng qua tôi đã lớn tuổi muốn về quê sống cùng vợ con" Quản Thượng nhìn về phía chiếc cần câu nói.
" Tôi thấy ông tinh thần rất tốt" Giọng Khương Lục ngày càng lạnh.
" Cảm ơn cậu chủ đã quan tâm" Quản Thượng đã già giọng nói không dấu nổi sự già nua.
" Tôi không quan tâm ông sống có tốt hay không, tôi chỉ muốn hỏi ông một chuyện" Khương Lục cuối cùng cũng nhìn người kia mà nói:" Năm đó ông đã làm những gì?" Anh hỏi.
" Tôi đã già rồi chuyện năm nào cũng không còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tre-hen/2817062/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.