Thật ra, phủ họ Thẩm không phải nơi ta gặp Mạnh Đường lần đầu tiên.
Trước đây ta từng gặp nàng một lần.
Khi ấy ta đang phụng chỉ thánh thượng, cải trang để đi điều tra án.
Lúc giải quyết xong xuôi vội vàng trở về, ta gặp một cô nương kì lạ trên phố.
Mắt nhìn của ta rất tinh tường, vừa nhìn đã biết nàng có dáng vẻ yêu kiều thướt tha.
Cho dù trời nóng nực oi bức, nàng vẫn mặc mấy lớp áo cũ rách rưới, nóng đến độ mồ hôi mồ kê nhễ nhại mà vẫn không dám cởi bớt lớp nào.
Gương mặt nàng bị quệt nhem nhuốc, trông còn khiếp hơn cả mấy ông bác làm nông hằng ngày, nhìn chẳng khác gì dân tị nạn.
Ta thấy rất thú vị nên đã đi theo cả dọc đường.
Nhưng tiếc là không phải chỉ có mình ta nhìn thấu lớp cải trang vụng về của nàng.
Mới đi chưa được bao lâu đã có hai gã đàn ông bám theo nàng.
Nhưng nàng cũng không vừa. Nàng móc con dao găn ra nhắm chuẩn thời cơ mà ra tay vô cùng nhanh – tàn nhẫn – chuẩn xác.
M.áu tươi bắn lên người nàng, một gã đã ngã xuống, gã còn lại hoảng loạn tháo chạy.
Cả quá trình đều không cần đến ta ra tay.
Ta thấy nàng lau con dao găm lên người vài cái, lại cắn mấy miếng bánh rồi tiếp tục lên đường.
Từ đầu chí cuối bình tĩnh đến đáng sợ.
Ta càng tò mò hơn về nàng.
Ta chẳng chần chờ lâu đã tiếp tục đi theo nàng.
Tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-va-co/3414934/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.