Gương mặt Tô Duyệt Sinh dần dần hiện lên rõ ràng, hơi nước bốc hơi trong phòng tắm, tôi và anh trần trụi đối mặt nhau, lại nhìn nhau không nói gì. 
Nhiều năm như vậy vất vả đi qua, bảo tôi nói gì với anh đây? 
Năm tháng yêu đương này, mất đi quá nhiều thời gian, tựa như một giấc mộng cũ, bị tôi phủ đầy bụi bặm. 
“Lúc đó anh lái xe đuổi theo em, nhưng vẫn muộn một bước. Xe của em đụng vào thân cây, anh vô cùng hoảng sợ, chỉ biết muốn kéo em từ trong xe ra, cuối cùng là Lục Mẫn đuổi tới gọi 120. Thời điểm đó anh như một kẻ điên, Lục Mẫn cũng không có cách nào thuyết phục được anh buông em ra, sau cùng bác sĩ tiêm cho anh một liều thuốc an thần, mới có thể làm phẫu thuật cấp cứu cho em. Em nằm trong bệnh viện thật lâu, vẫn luôn không tỉnh lại. Anh phát hiện trong túi xách của em có mấy bản báo cáo giám định DNA, mới biết em và anh vốn không hề có quan hệ huyết thống, khi đó anh thật sự vô cùng vô cùng khổ sở, anh không dám nghĩ tới lần cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau, em trở về có lẽ là để tìm anh, nói với anh chân tướng, nhưng anh lại ngu xuẩn làm tổn thương em. Lúc ở bệnh viện, anh ngày ngày đêm đêm nhận lấy dày vò. Chức năng tim của em càng ngày càng suy nhược, thai nhi trong bụng vẫn còn. Bác sĩ rất lo lắng, vừa không dám phá thai cho em, lại sợ hãi không thể để em tiếp tục mang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-tieu-thu-tim-kiem-tinh-yeu/2755657/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.