Tôi ở đó phát ngốc không biết bao lâu, cuối cùng mới nhớ tới còn có Tô Duyệt Sinh, tôi trở lại khu ghế lô, Tô Duyệt Sinh đang hút thuốc, tôi có chút áy náy: “Ngại quá, nghe điện thoại hơi lâu”.
Tô Duyệt Sinh híp mắt đánh giá tôi, bên môi càng mang theo ý cười khinh thường: “Điện thoại của Trình Tử Lương?”
Tôi hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn thoải mái thừa nhận: “Đúng vậy”.
“Cô là ân nhân cứu mạng của tôi, cho nên, có chuyện tôi phải nói với cô”. Tô Duyệt Sinh vẫn mang biểu tình kia, nửa cười nửa không: “Cô có biết Trình Tử Lương đi với ai sang Australia không?”
Trong lòng tôi đột nhiên nhảy dựng, có loại dự cảm không tốt lắm.
“Trình Tử Tuệ giới thiệu cho anh ta một cô bạn gái, ba người bọn họ cùng nhau đi Australia”. Tô Duyệt Sinh phủi phủi khói bụi, liếc mắt nhìn tôi một cái: “Cô cần phải kiên định lên. Nói ra thì cũng không thấy Trình Tử Lương thích cô gái kia, bất quá anh ta vẫn nghe lời chị của mình, thế nào cũng phải xã giao một chút”.
Mặt tôi trướng to, lỗ tai cũng vang lên tiếng ong ong, Tô Duyệt Sinh nhẹ nhàng bâng quơ nói mấy câu, nhưng lại khiến tôi khó chịu cực kỳ. Bạn trai gạt tôi cùng đi nghỉ phép với cô gái khác, anh lại nói đó là xã giao.
Xã giao như vậy, tôi thật sự chịu không nổi.
Tôi cắn chặt răng, tự mình cũng cảm thấy âm giọng của mình rất khó nghe: “Đâu có gì, tôi có thể hiểu”.
Tô Duyệt Sinh lại cười, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-tieu-thu-tim-kiem-tinh-yeu/2755615/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.