Đi cứu trợ miền Trung bị lũ lụt.
Hôm nay là ngày Nguyện đi học lại sau 2 tuần nghỉ bệnh, chân cô vẫn chưa khỏi hẳn nhưng đi một đoạn ngắn thì vẫn ổn, vả lại dù là còn đau thì cũng phải vận động cho vận động cho quen chân, nếu đợi hết hẳn mới cử động thì chân có thể sẽ đơ luôn chứ không hoạt động như bình thường được. Chuyện này thì Nguyện và người nhà đã vô cùng kinh nghiệm.
Xe nhà đưa cô bé đến sát bậc thềm của tòa nhà có lớp của Nguyện. Minh khôi, Tú Hòa và một số bạn nam đã đợi sẵn. Khôi và Hòa bắt tay làm ghế công kênh Nguyện lên lớp học, đến tận chỗ ngồi của cô bé. Cả nhóm vừa đi vừa hò hét cứ như đang: “Nước sôi, nước sôi, dẹp đường cho bún sứa đi bà con”. Ý là chê cô yếu như sứa sao, cũng không có gì sai, cô cũng chẳng để bụng làm gì. Buổi học trôi một cách bình thường, hết giờ, đám con trai lại đưa Nguyện xuống lầu, tháp tùng tận xe và về tận nhà. Chẳng phải tốt bụng gì, cả bọn đã được thông tin hôm nay má Hai nấu bún mắm.
Đã mấy hôm rồi không gặp chú Thành, Rì Rì và Phi Phi trên mạng. Suốt 2 tuần nằm nhà, đêm nào cũng tán chuyện tới khuya giờ không gặp nữa cũng thấy hơi là lạ. Chả là trong lần nói chuyện gần đây nhất, Thành báo là sẽ đi từ thiện cùng đoàn bác sĩ của bệnh viện Tâm An trong vòng một tuần, địa điểm là khu vực miền núi miền Trung nơi đang bị tàn phá nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-gia-va-co-non/15676/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.