Khi Tiếu Văn Nhã bước vào cửa thì nhìn thấy có hai người đang ngồi trên ghế sofa. Nam thì thở mạnh nhưng trầm ổn, như đang tỏa ra một thứ sát khí của kim loại sắt sát phạt mọi thứ xung quanh, tạo cho người ta có cảm giác không dám nhìn anh ta lâu hơn nữa. Còn người phụ nữ bên cạnh anh ta mặt mũi như hoa đào, cười đến mức sáng chói như sao Ngân Hà, viên trân châu đen trong mắt cũng tỏa ra linh khí bức người. Bước chân của Tiếu Văn Nhã hơi khựng lại, âm thầm bĩu môi: Trầm ổn hay linh khí thì sao chứ, để xem tôi xử lý các người như thế nào!
Vừa ngồi vào chỗ của mình, Thẩm Tiếu Ngu đã cực kỳ bình tĩnh chuyển một cái hộp vuông vức đến trước mặt, trên mặt hộp còn có dòng chữ LV. Tiếu Văn Nhã ngầm hiểu: Hóa ra là đến để đưa quà xin lỗi ư, hừ, bà cô này đâu có dễ dàng mà bỏ qua như vậy được!
Nhưng nếu người ta đã dâng lễ tới tận cửa, Tiếu Văn Nhã này vẫn nên lịch sự nhận lấy vậy, nhướng mày liếc ngang nói: Tiếu Ngu, thế này là sao?"
Tô Hoa ngắm nghía chiếc điện thoại di động đang cầm trong tay mình, nhếch môi cười nói: "Chồng tôi muốn tặng cho cô đấy, cũng không biết là thứ gì mà ngay cả tôi cũng không cho xem."
Lão Thẩm tỏ ra quở trách nhìn sang Tô Hoa: "Sao em lại nói thế?"
Vợ chồng bọn họ kẻ xướng người hoạ, nhưng điều làm Tiếu Văn Nhã cảm thấy rất có hứng thú với món quà đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-gia-gam-co-non/2510025/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.