Đợi chút! Là con rể tương lai, trước mặt ba vợ anh đã làm cái gì vậy hả?!
Yết hầu Hứa Diệc Châu nhúc nhích, hình như anh ở trước mặt ba vợ tương lai ân ái, cầm tay, xoa đầu, vuốt tóc con gái của ông ấy... Còn nói, nhất định sẽ làm cho ba cô thích anh!
Trời đất ơi!
Khó trách thầy Hoàng Chí Trung liên tục che miệng cười trộm!
Trước kia thầy Điền, ách, cũng chính là ba Nhiễm đã nói như thế nào nhỉ? Hứa Diệc Châu hồi tưởng ――
"Cái này nói đúng, tôi vẫn không ưa nổi tên tiểu tử thúi kia, tôi nuôi con gái nhiều năm như vậy, dựa vào cái gì mà bị cậu ta bắt cóc đi mất?"
Ba của Nhiễm Tích đã nói như thế!
Vì thế trong lúc vô tình anh đã đắc tội với ba vợ tương lai?!
Tiêu đời anh rồi!
Ban đêm, trong rừng cách đó không xa có tiếng ve sầu đang kêu râm rang, ầm ĩ đến mức Hứa Diệc Châu cảm thấy đầu mình hơi đau.
"Anh không sao chứ." Nhiễm Tích kéo cánh tay Hứa Diệc Châu, "Thật ra em muốn nói cho anh biết lắm, nhưng mà ba không cho em nói."
"Không sao đâu, " Hứa Diệc Châu sờ sờ đầu Nhiễm Tích, "Cùng lắm mấy ngày sau anh cố gắng đi nịnh nọt ba vợ là được."
"Đáng ghét!" Nhiễm Tích sẵng giọng, "Ai là ba vợ của anh chứ!"
"Đúng vậy, nịnh nọt ba vợ của anh."
"Thôi nói sau đi!"
"Tiểu bảo bối, em nhất định phải giúp anh đó!"
******
Vừa rạng sáng ngày thứ hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-gia-an-co-non-nhu-the-nao/3541728/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.