Đêm khuya ngôi sao tịch liêu, chỉ có ánh trắng treo trên bầu trời.
“Tớ và cậu không có khả năng.” Câu nói này liên tục quẩn quanh bên tai Tần Thâm.
Càng nghĩ càng giống như một tia chớp nhằm vào cậu hết lần này đến lần khác.
Lúc cậu lấy hết can đảm nói ra ba chữ “Tớ thích cậu” này, vạn phần chờ mong.
Thế nhưng, Bạch Đồ trực tiếp mở cửa ra.
“Tớ và cậu không có khả năng. Ra ngoài đi, Tần Thâm.” Trên mặt Bạch Đồ không có ý nói đùa.
Sẽ không giống như trước đây, đột nhiên nói một câu: “Anh Thâm, em nói đùa thôi.”
Nhưng Tần Thâm tình nguyện Bạch Đồ nói những lời này. Cũng không cần cô cự tuyệt gọn gàng như thế.
Tần Thâm đứng bất động tại chỗ, Bạch Đồ cũng bất động.
Các bóng chồng lên nhau dưới ánh đèn sợi đốt
Tần Thâm véo ngón tay. “Tại sao? Ngay cả cơ hội cậu cũng không cho tớ, đã nói không có khả năng.”
“Điều này cần sao? Tần Thâm” Bạch Đồ hỏi. Ngữ khí vô cùng lạnh lùng.
“Nhưng…” Tần Thâm còn chưa dứt lời, Bạch Đồ đã nói: “Đừng nhưng nữa, Tần Thâm, chênh lệch giữa chúng ta rất lớn, đi cũng không đến cùng, tại sao lại phải cố chấp chứ?” Bạch Đồ trả lời quá mức kiên cường.
Tần Thâm bỗng không biết làm thế nào cho phải.
“Cậu…” Tần Thâm không nói tiếp.
Bạch Đồ thở dài. “Tần Thâm, chỉ làm bạn thôi, như vậy sẽ tốt hơn.”
Tần Thâm vẫn không chịu.
Bạch Đồ đứng ở cửa, mở toang cửa ra.
“Ra ngoài, Tần Thâm.” Cuối cùng, Bạch Đồ liếc qua, Tần Thâm bị dọa giật mình.
Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/976751/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.