Bạch Đồ vừa ăn trưa vừa nhìn nam sinh trước mặt —— Tần Thâm.
Vì buổi sáng đã nói Bạch Đồ mời khách, nhưng Bạch Đồ cho là Tần Thâm ít nhất cũng phải hiểu ngầm ý tứ muốn một hai món là được rồi.
Không ngờ, thế mà Tần Thâm gọi năm món ăn, đều là thịt.
Cái này làm tim Bạch Đồ tróc ra từng mảnh mấy lớp, còn cảm giác rơi mất một ống máu.
Nếu như nói ánh mắt có thể giết chết người, như vậy Tần Thâm đã bị Bạch Đồ giết rất nhiều lần.
Trái lại Tần Thâm xem như không nhìn thấy, tự mình ưu nhã ăn cơm.
Một bụng khó chịu vào không được ra không được.
Tần Thâm mắt thấy Bạch Đồ sắp bốc hỏa, vội vàng gắp đùi gà cho Bạch Đồ.
“Được rồi, không phải chỉ là một bữa cơm à, có gì to tát đâu, ngày mai mang đồ tốt cho cậu.”
Bạch Đồ nhìn cái đùi gà lớn trong bát: Coi như cậu thức thời.
“Đồ gì?” Bạch Đồ hỏi.
“Đồ tốt, ăn cơm trước đi.” Tần Thâm cúi đầu ăn, không trêu chọc Bạch Đồ nữa.
Bạch Đồ ăn cơm xong lập tức cùng Lý Thần Tinh đến sân thể dục luyện tập, mỗi ngày đều như thế.
Bạch Đồ đang nhỏ mồ hôi trên đường chạy, mà cách đó không xa, Tần Thâm đang ở trên bục quan sát.
Một đám người chung quanh ngồi trên bục, đều là những người chơi thân với Tần Thâm.
Ánh mắt Tần Thâm chăm chú nhìn Bạch Đồ mãi, thấy Bạch Đồ vì trượt chân mà nghiêng ngả một chút, cậu liền cười.
Cười cười rồi lại có phần lo lắng.
Người xung quanh nhìn gương mặt Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/976743/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.