Bạch Đồ đi lên lầu, nhìn xuống từ cửa sổ hành lang.
Nương theo ánh đèn đường trông thấy Tần Thâm đứng chỗ cũ, ánh sáng lập loè.
Bạch Đồ biết — Tần Thâm lại đang hút thuốc.
Tần Thâm cũng không hỏi cô về chuyện hôm nay một chữ, mà cô cũng không hỏi vì sao cậu lại xuất hiện ở đó.
Không phải không quan trọng, mà là đối với hai người mà nói, chủ động mở miệng tâm sự mới là trân quý nhất.
Xoay người lấy chìa khóa ra, mở cửa, thấy Bạch An Chi cúi đầu phát ra ngồi trên sô pha.
Trong phòng không mở đèn, nhìn sang, có chút khiến người ta sởn tóc gáy.
Bạch Đồ nhìn xung quanh mấy lần, Bạch An Chi vẫn là bộ dạng kia, nhìn Bạch Đồ.
Có lẽ có cảm xúc mới, Bạch An Chi vẫy tay ý bảo Bạch Đồ đi qua.
Bạch Đồ do dự một chút, có hơi sợ hãi.
Bạch An Chi giống như biết lúc này Bạch Đồ nghĩ gì trong đầu, lắc đầu: “Lại đây, mẹ không đánh con.”
Bạch Đồ ngoan ngoãn tiến lên.
“Cậu bé hôm nay là ai?” giọng nói Bạch An Chi mang theo vẻ thăm dò.
Bạch Đồ tự hỏi một hồi, đoán chừng bà hỏi chính là Tần Thâm.
“Đó là bạn cùng lớp với con, Tần Thâm.” Bạch Đồ giải thích cho Bạch An Chi nghe.
Bạch An Chi nhắm mắt, duỗi tay sờ sờ tóc Bạch Đồ.
Bạch An Chi chẳng những cảm thấy Bạch Đồ run rẩy, Bạch Đồ cũng cảm giác được Bạch An Chi.
“Con còn nhỏ, rất nhiều chuyện không được đụng vào, biết không?” lần đầu tiên Bạch An Chi có kiên nhẫn nói chuyện với Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/976741/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.