Bạch Đồ nhìn Tần Thâm không chớp mắt, cô cảm thấy kỹ thuật của Tần Thâm cho dù có luyện mấy năm cũng không được.
Chỉ thấy Tần Thâm bắt lấy gậy của đối phương, lôi Phì Miêu một cái, người Phì Miêu đã đứng không vững, Tần Thâm lại lấy khuỷu tay đánh vào bụng đối phương, Phì Miêu không kịp thét lên, Tần Thâm cong môi nở nụ cười, kẹp lấy cổ đối phương rồi một cú ném qua vai, áo bị vén lên, Bạch Đồ thấy tám múi của Tần Thâm, làn da màu lúa mạch bên dưới, hormone bùng nổ.
Phì Miêu bị ngã xuống đất, Tần Thâm cầm gậy chống trên cổ Phì Miêu: “Thế nào, sảng khoái không? Gọi ông nội hay không?” Phì Miêu ‘hừ’ một tiếng. Thấy đám đàn em mình đều đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, la lớn: “Đánh đi, không cần phải để ý đến tao.”
Đám đàn em nghe xong, lại quay lại đánh nhau. Tần Thâm đột nhiên kéo Phì Miêu lên: “Có khí phách đó.” Nói xong lại một quyền vào bụng.
Tuy hình thể Phì Miêu lớn, nhưng thể lực không bằng một nửa của Tần Thâm, đánh mấy quyền, Tần Thâm liếc Phì Miêu một cái, “Gọi ‘ông nội’ đi, tao vui sẽ tha cho mày, mày quản người của mình cho tốt, sau này đừng hơi một tí liền sang bên này kiếm chuyện.”
Phì Miêu không nói lời nào, Tần Thâm cũng không vội, một tay đút túi, tay còn lại vung gậy, ngước mắt vẻ mặt lười biếng nhìn Phì Miêu.
Khóe mắt Phì Miêu sưng lên, liếc sang bên cạnh, giống như khó chịu mà mở miệng: “Ông nội…”
Tần Thâm không nhịn được bật cười. Lắc la lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/976731/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.