+
Tần Thâm nhìn dáng vẻ nghiêm túc này của Bạch Đồ, không khỏi cười ra tiếng, có phần buồn cười nói: "Được được được, vẽ cho em... coi em kìa..."
Anh xoa xoa tóc cô, nhướng mày nói: "Nhưng mà, phải bôi thuốc trước mới có thể..."
Bạch Đồ lập tức nhớ đến nội dung nhìn thấy trên trình duyệt sáng nay, mất tự nhiên quay đầu, vừa đi xuống vừa nói với Tần Thâm: "Thuốc đâu..."
Tần Thâm theo sau, hai người cùng nghĩ đến điên cuồng tối qua... đều không khỏi xấu hổ.
"Còn... còn đau không?" Tần Thâm dắt tay Bạch Đồ, nhỏ giọng hỏi.
Bạch Đồ vốn cúi đầu dời mắt nhìn sàn nhà, khẽ trả lời: "Chỉ còn một chút..."
Tần Thâm nghe xong hận không thể cho mình một cái tát, môi anh giật giật, cuối cùng hùng hồn nói ra một câu cực kỳ không biết xấu hổ: "Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng chút..."
Mới đầu Bạch Đồ lờ mờ "ờ" một tiếng, sau đó kịp phản ứng không biết nên đáp thế nào, dứt khoát đến lầu hai, vừa rồi Tần Thâm mất lí trí ném thuốc xuống sàn nhà bèn lúng túng nhặt lên, đưa cho cô: "Nếu không anh bôi giúp em nhé..."
Bạch Đồ nghe vậy đột nhiên đưa tay giật lấy, sao người này càng lớn càng không đứng đắn... cái lời này cũng tùy tiện nói ra, cô quay người đi vào nhà vệ sinh, trước khi đi còn nguýt anh một cái.
Tần Thâm sờ sờ mũi, xấu hổ đứng tại chỗ.
Bạch Đồ trong nhà vệ sinh, nhìn một cái túi đầy thuốc mỡ.
"..."
Cuối cùng cô mở cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/2195114/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.