Sáng sớm, ánh nắng chiếu vào, Bạch Đồ muốn xoay người, lại phát hiện hoàn toàn không thể nhúc nhích, chân của cô vẫn còn rất đau, còn đau nhức nhiều hơn lần trước.
Cô chưa kịp tỉnh táo hẳn, đã bị bàn tay đặt ở trên lưng dùng sức siết chặt một cái, hai người lại dán vào nhau.
Bạch Đồ cảm giác có một vật chống ở bụng mình, cô không nhìn cũng biết, tối qua anh như một con dã thú, mạnh mẽ đâm vào, một lần rồi lại một lần.
"Tỉnh rồi?" Giọng Tần Thâm trầm khàn, đặt tay lên lưng cô.
Bạch Đồ gật đầu, đè tay Tần Thâm đang di chuyển trên người cô lại, Tần Thâm tựa đầu lên đầu cô, cúi xuống hôn một cái.
"Cảm giác thế nào?" Giọng nói mang theo ý cười, trầm khàn sung sướng hỏi.
Gì cơ?...
Bạch Đồ kịp phản ứng.
Anh hỏi là kỹ thuật!
Cô đỏ mặt không nói gì.
Tần Thâm nhíu mày, không chịu việc cô lờ mình, lại dùng sức đẩy cô về phía người mình, để cô cảm nhận sinh lực của anh.
"Nói mau..." Tần Thâm nhướng mày khàn giọng thúc giục.
Không nói không hỏi còn đỡ, vừa hỏi Bạch Đồ liền nghĩ đến kĩ thuật của anh, thật sự là đa dạng hơn rất nhiều, không giống như đêm đó, chỉ có thể đấu đá lung tung, nghĩ đến đây, lòng cô hơi chua xót, liên tưởng đến anh mấy năm nay, ưu tú như vậy... chắc là đều sẽ có người bên cạnh...
Rất lâu Tần Thâm không thấy người đáp lời, cúi đầu nhìn, trông thấy Bạch Đồ rũ mắt, bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/2195112/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.