"A lô, là cô Bạch ư? Tôi là Thẩm Quát."
Bạch Đồ "ồ" một tiếng, "Luật sư Thẩm sao?"
"Đúng vậy, hôm nay cô có tiện không? Tôi có chuyện muốn hỏi cô một chút, chính là nội dung bên trong video."
Bạch Đồ nghe là chuyện này, tim lập tức căng thẳng, vội vàng đồng ý: "Được, ở đâu? Bây giờ tôi đi tìm anh."
"Không cần, tôi đến đón cô."
Bạch Đồ do dự một chút, mình đơn độc ra ngoài cũng không an toàn, không biết đám người kia có tìm tới nơi này chưa, suy nghĩ cẩn thận rồi đồng ý.
"Vậy được, anh đến nhà Thừa Phong..."
Thanh âm đầu điện thoại bên kia mang theo một tia thăm dò.
"Cô ở cùng với Cố Thừa Phong?"
Bạch Đồ mím môi, sửng sốt một lúc.
"Ừm.... đúng vậy."
"Được, bây giờ tôi đi, khoảng nửa tiếng sẽ đến."
Qua nửa giờ đồng hồ, Bạch Đồ đứng bên dưới lầu tiểu khu.
Chỉ chốc lát trông thấy một chiếc Porsche màu trắng.
Thẩm Quát ngồi ở phía trước bấm kèn, Bạch Đồ tiến lên, nhìn Thẩm Quát mỉm cười: "Luật sư Thẩm."
Giọng nói cô mềm mại, giống như bánh bao nhỏ vừa hấp xong vậy.
Thẩm Quát gật đầu, "Không cần khách sáo như vậy, gọi tôi là Thẩm Quát được rồi."
Thẩm Quát xuống xe mở cửa chỗ ngồi cạnh tài xế ra, ra hiệu Bạch Đồ lên xe.
Bạch Đồ gật đầu, chui vào trong xe.
Xe chạy trên đường, hàng cây hai bên tươi tốt, trồng loại bông hoa hồng nhạt.
"Cô và Thừa Phong biết nhau bao lâu rồi?" Thẩm Quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/2195106/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.