Hai ngày trôi qua, đã thi xong môn học cuối cùng.
Trong sân trường rộn rộn ràng ràng, biển người chen chúc, phút chốc xông ra cổng trường, rất nhiều phụ huynh lo lắng đứng chờ ở cổng.
Khoảnh khắc Bạch Đồ đi ra cổng trường, nhìn thấy Tần Thâm.
Cậu vẫn đứng dựa bên dưới cây ngân hạnh, một vai đeo cái cặp màu đen, đứng thẳng, cao ngất. Biểu cảm thâm tình lãnh đạm, không thoải mái như với cô, mặt mày cũng không cười.
Bạch Đồ bước nhanh đi lên, Tần Thâm trông thấy, dang hai tay ôm cô vào lòng.
"Mệt không?" Bạch Đồ thấp giọng hỏi, mặc cho Tần Thâm ôm.
Tần Thâm lắc đầu, "Cũng được, cậu thì sao?"
"Tớ cũng thế."
Tần Thâm cúi xuống, kề sát đầu Bạch Đồ, mang theo ý cười nói: "Rất nhanh, chúng ta đã có thể mãi ở bên nhau rồi."
Bạch Đồ gật đầu, ngẩng lên nhìn Tần Thâm. Mặt mày cong cong, tràn đầy vui vẻ.
Trần Ôn và Lý Minh đi tới, Tần Thâm buông Bạch Đồ ra, nắm tay cô. Cùng đi tụ hội.
Nói là tụ hội, kỳ thực chẳng qua là đám người chơi thân với Tần Thâm tụ hội, không phải lớp.
Tụ hội lớp còn phải mấy ngày nữa.
Tần Thâm dắt Bạch Đồ đi một mạch vào phòng riêng, có người cầm micro trêu chọc: "Nắm tay chặt thế này làm gì anh Thâm? Còn sợ có người cướp với anh sao?" Trước đây mà nói, không người nào dám đùa với Tần Thâm kiểu này, nhưng có lẽ từ sau khi Tần Thâm có Bạch Đồ rồi, tính tình trở nên tốt hơn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/2195102/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.