Mỗi khúc ca đều được trao cho linh hồn, chuyện xưa người khác lên, ngay cả cô cũng sẽ cảm động lây.
- Bạch Đồ -
Bên trong tiệm lẩu, trang hoàng tương đối cũ kĩ, nhưng làm ăn lại thịnh vượng, chẳng qua không có phòng riêng (1) nào, hai người tìm chỗ ngồi rồi ngồi xuống, tiếng người huyên náo, nhân viên phục vụ bưng đĩa giống như là đang diễn ảo thuật, cảm giác như đi khắp hang và ngõ hẻm.
(1) Gốc là Bao sương [包厢]: nghĩa là một gian phòng lớn, tách biệt, chuyên để ăn, chơi, giải trí,... ảnh minh họa:
Một nhân viên phục vụ trong đó, móc một cây bút trên tạp dề, cầm menu lên, cười nói: "Soái ca mĩ nữ, nhìn xem ăn gì..."
Tần Thâm gật đầu nhận lấy, đưa menu cho Bạch Đồ trước.
Bạch Đồ đơn giản gọi mấy cái, đưa cho Tần Thâm.
Tần Thâm nhận lấy vung tay ào ào tựa như gọi lên toàn bộ.
Bạch Đồ bất đắc dĩ đỡ trán, thế này còn hỏi cô để làm gì?
Một lát sau, ông chủ bưng nồi hầm đi đến, trên đường ầm ĩ: "Nhường một chút đi... nhường một chút đi..."
Đặt nồi ở giữa bàn, ông chủ vặn cái núi một cái, ngọn lửa nhỏ ngay tức khắc từ từ nổi lên.
Chốc sau, trong nồi uyên ương hai ngăn bốc lên khói trắng.
*nồi uyên ương ảnh minh họa:
Tần Thâm ngồi bên cạnh Bạch Đồ, cầm đũa liên tục gắp đồ ăn cho cô.
Bạch Đồ ăn vui vẻ vô cùng, Tần Thâm cười nhạt cũng gắp quên cả trời đất.
Sau khi ăn lẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/2195098/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.