Ý kiến...
Trong nháy mắt có thể sinh ra rất nhiều ý kiến, nhưng một khi từ từ ngẫm lại, hầu hết ý kiến đều sẽ biến mất, bởi vì nó không thực tế.
Tề Tĩnh nhẹ nhàng lắc đầu, cười nhạt: "Tôi chẳng có ý kiến gì."
Chí ít, không có bất cứ ý kiến thực tế nào.
Cửu cô nương ở đầu bên kia "à" một tiếng, dường như không quá bất ngờ với câu trả lời của anh, chỉ nói: "Em thì... hai, ba năm nay vẫn tập trung lấp hố kịch dài kỳ, định lấp xong sẽ rút lui khỏi giới, không làm kịch mới nữa. Em ít khi lên diễn đàn, không quen biết nhiều CV và STAFF mới, đào hố mới chẳng khác nào tự ngược đãi mình... Nhưng nếu Ngày Về muốn, em nhất định sẽ không từ chối tới giúp anh từ đầu tới cuối."
Tề Tĩnh nghe những lời này, trong lòng bỗng thấy ấm áp, ba năm làm CV không lãng phí, có được những người bạn rất tốt: "Cảm ơn."
Cửu cô nương nói thẳng: "Em đã nói đến thế, chắc anh cũng đoán được ý em."
Tề Tĩnh im lặng, chỉ mỉm cười, một lúc lâu sau mới khẽ bảo: "... Trao quyền của "Cạm bẫy" là trao quyền duy nhất à?"
"Em không biết, nhưng điều đó đâu quan trọng." Cửu cô nương kiên định nói: "Nếu như không phải trao quyền duy nhất, vậy thì quá đơn giản, có thể hỏi xin tác giả trao quyền lần hai. Nếu là duy nhất, cùng lắm thì cướp trao quyền."
"Cướp". Từ này thật khó nghe.
"Nếu muốn cướp, chắc phiền phức lắm nhỉ?"
"À... Cũng không phải quá phiền, nhưng có lẽ phải giở vài thủ đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-quyen-duy-nhat/584771/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.