"A?"
Một tiếng bật ra của Viên Tranh Minh nhỏ vô cùng, là tiếng kêu bất ngờ rất nhẹ nhàng, chỉ mất có một giây.
Tới khi ông nhận ra đó là câu lời thoại đầu tiên của "Tần Thác", ông lập tức ngậm miệng.
Khi nhân viên hậu trường vội vã khởi động bảng đếm giờ, "Lão nhị" đã hoàn thành câu đầu tiên, thời gian thực tế bị chậm khoảng 5 giây, dựa theo chế độ tính điểm qua thời gian thi đấu của Viên Tranh Minh thì việc này rất bất lợi, bỗng dưng mất trắng 0.05 điểm.
Tất cả thính giả, bao gồm cả Tề Tĩnh, lúc này mới kịp phản ứng.
Tâm trạng của mọi người cũng đều có thể dùng một chữ "A" để hình dung.
Người nghe 1: A a a a a a a?
Người nghe 2: A?? Chờ, chờ chút, bắt đầu rồi sao?? (đó là lời thoại của Tần Thác đúng không?)
Người nghe 3: Bạn học Lão nhị, anh đừng im hơi lặng tiếng đột ngột bắt đầu như vậy có được không hả? Tôi đau tim... Tuy rằng diễn biến cảm xúc rất chuẩn, nhưng mất 0.05 điểm cũng không sao hả? (À, người ta là fan của anh, đang lo lắng cho anh mà thôi)
...
...
Tất cả mọi người đều cùng không hẹn mà nghĩ tới một điều: Điều này chứng tỏ... "Lão nhị" không bỏ cuộc, chấp nhận ở lại đối kịch với Ba ba mèo, đúng không?
Chẳng qua bản thân hắn ngại ngùng không dám tự thừa nhận, đành trực tiếp diễn luôn, có thể hiểu như vậy không? – Tề Tĩnh phỏng đoán suy nghĩ trong lòng "Lão nhị", bất giác mỉm cười, tảng đá nặng nề trong lòng cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-quyen-duy-nhat/584761/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.