Chương trước
Chương sau
Đừng nói Thẩm Nhạn, cho dù là Tề Tĩnh cũng lần đầu được nhìn thấy số người trong kênh YY vượt quá năm con số.
Tại hiện trường vòng loại thứ nhất của cuộc thi casting "Tru Thiên Lệnh 5".
Còn năm phút nữa là tới sáu giờ, số người có mặt đã phi thẳng tới mười hai nghìn người.
Hiện nay kênh được đặt hình thức quản lý, nhân viên phía nhà sản xuất Tru Thiên Lệnh đang trong giai đoạn điều chỉnh cuối cùng, thỉnh thoảng sẽ nghe được tiếng thử mic, tiếng thảo luận, thử âm thanh, cũng vì muốn cuộc thi diễn ra trôi chảy, không bị ảnh hưởng bởi vấn đề kỹ thuật.
Có ba mươi người trúng tuyển, mỗi lần được chia một khoảng thời gian không nhiều lắm, nếu gặp lại lỗi sẽ ảnh hưởng tới người thi kế tiếp.
Lần này phía sản xuất có một MC, một hỗ trợ và ba vị khách quý trong vai trò giám khảo.
Khung thông báo đã đổi thành lịch trình của cuộc thi tối hôm nay:
Đầu tiên, MC sẽ chính thức mở màn lúc sáu giờ, giới thiệu sơ lượng về ban giám khảo của cuộc thi, đồng thời công bố ra ba cảnh được nhà sản xuất lựa chọn, tổng cộng có chín câu lời thoại. Những thứ này đều được giữ kín cho tới giờ để thử thách năng lực thật sự của thí sinh.
Tiếp theo, MC sẽ dựa theo số thứ tự được đặt ra trong giai đoạn sơ tuyển, lần lượt cho thí sinh lên mic, sau khi xác nhận thiết bị không có vấn đề gì thì được giữ mic 120 giây. Trong khoảng thời gian quy định, thí sinh phải nói xong lời thoại yêu cầu, nếu như không thể hoàn thành sẽ bị mất tư cách dự thi, nếu như hoàn thành sớm có thể tự do phát huy trong khoảng thời gian còn lại cho tới khi 120 giây kết thúc.
Cuối cùng, sau mỗi màn biểu diễn của thí sinh sẽ có 30 giây cho người nghe trong hiện trường bỏ phiếu, đồng thời giám khảo sẽ chấm điểm. Sau khi thống kê hoàn tất, MC sẽ công bố điểm số.
Như vậy trong cuộc thi nay, mỗi thí sinh trung bình sẽ có ba phút đồng hồ.
Sau khi tất cả mọi người thi xong, đại biểu ban giám khảo sẽ tiến hành nhận xét cho từng người, dự tính mất khoảng hai mươi tới ba mươi phút. Trong lúc đó, nhân viên công tác hậu trường sẽ dựa theo điểm số từ thấp tới cao mà liệt ra danh sách mười người điểm cao nhất, công bố ở khung thông báo.
Danh sách điểm được công bố sẽ không thay đổi, chỉ trong tình huống đặc biệt.
Đó là thí sinh đồng thời trúng tuyển ở ba vai thì vai có vị trí thấp nhất sẽ bị loại trừ. Lúc này sẽ dó tuyển thủ ở vị trí số mười một thay thế.
Tề Tĩnh mở loa ngoài, mở âm lượng to, kéo hai cái ghế tới cùng ngồi nghe với Thẩm Nhạn.
Lời kịch của "Tiêu Sơn lão đẩu" còn chưa được công bố, không thể luyện tập trước. Dù sao cũng phải chờ, không bằng vừa nghe vừa chờ.
"Anh không bị áp lực là tốt rồi." Tề Tĩnh nhắc nhở từ trước.
Đôi khi cứ không nghe gì hết mà thi đấu sẽ không khẩn trương quá mức. Anh hơi sợ Thẩm Nhạn tới nghe dễ tạo thành hiệu quả ngược.
"Không cần lo lắng, muốn phối âm tiến bộ thì nhất định sẽ phải tiếp thu một ít phê bình." Thẩm Nhạn cười. Một MC, ba giám khảo, chỉ cần coi như không thấy những người khác, hắn có thể coi như chỉ có bốn người nghe. "Huống hồ lần này không phải phần thi của anh, nghe lời nhận xét về người khác, nếu như mình có lỗi giống vậy thì có thể lưu ý cẩn thận hơn."
Phối âm thương mại có những yêu cầu không giống với phối âm mạng, không quá khắt khe về chất giọng, nhưng đặc biệt nghiêm khắc trong phương diện diễn xuất.
Hơn nữa, "Tru thiên lệnh" là series trò chơi được nhiều người yêu thích, đại bộ phận người chơi đều không tiếp xúc với giới võng phối, không quan tâm ai là đại thần, ai là người mới. Ở đây, dùng thực lực mới là vương đạo.
"Sắp mở màn rồi." Tề Tĩnh liếc nhìn đồng hồ dưới góc phải, đã năm giờ năm mươi chín phút.
Người ta trò chuyện sôi nổi trên khung chat, chỗ nào cũng thấy được rất nhiều người hâm mộ các CV đang hô khẩu hiệu, tung hoa đỏ, tạo khí thế cho thần tượng của mình.
Ngoài Bún qua cầu, còn có một số CV khác của giới võng phối cũng thuận lợi vào vòng, ít nhiều cũng có fan hâm mộ tới cổ vũ.
Lúc này, MC áo cam đã lên mic.
"Chào các thí sinh, chào tất cả thính giả! Tôi là chủ trì cuộc tranh tài này, tôi là Khúc nhạc dương xuân. Bây giờ là sáu giờ tối giờ Bắc Kinh, cuộc thi casting "Tru thiên lệnh 5" chính thức bắt đầu, hoan nghênh quý vị!" Khúc nhạc dương xuân là một MC có tiếng, một cô gái trẻ tuổi có chất giọng mạnh mẽ đầy khí chất. Thanh âm của cô không khác với các MC chuyên nghiệp trên truyền hình lắm, đoan trang, rõ ràng.
Trên khung chat lập tức sôi trào, từng hàng hoa hồng liên tiếp tuôn ra.
"Đầu tiên, xin mời các thí sinh tham gia đổi tên của mình theo công thức "Số thứ tự _ ID tham gia". Nếu như không hiểu, xin mời tham khảo bảng thông báo phía trên, nếu như quên số thứ tự của mình cũng có thể tra trên bảng thông báo. Điều này vô cùng quan trọng để nhân viên của chúng tôi sẽ dựa theo mã số và ID của các bạn để sắp xếp thứ tự."
Sau đó, Khúc ca dương xuân giới thiệu một chút về lịch sử của trò chơi Tru thiên lệnh và hai cuộc thi casting trước đây, sau đó mời ba vị giám khảo ra mắt.
"Bây giờ, xin mời vị giám khảo đầu tiên, thầy Trường Cung, lên mic." Khúc ca dương xuân cười khanh khách để một người có áo đỏ lên.
"Xin chào mọi người, tôi là Trường Cung." Trường Cung khách khí lên tiếng chào hỏi mọi người, thanh nghe nói ra rất có lực tương tác.
Tề Tĩnh đã từng nghe danh người này.
Anh ta khá nổi tiếng trong giới phối âm thương mại, lúc đầu chủ yếu là lồng tiếng phim hoạt hình, cũng từng tham gia radio công ích online bằng ID "Trường Cung", dần dần trở nên nổi tiếng, sau đó đa số phối phim điện ảnh truyền hình. Mấy năm nay, những bộ phim truyền hình đứng đầu thường nghe thấy tên anh ta, nhưng mà trên mạng, anh ta vẫn thích dùng ID này.
"Vị giám khảo thứ hai là cô Bồ Ngọc Chi đến từ khoa Phát thanh và MC của đại học Truyền thông, xin mời cô."
"Chào các em học sinh." Không hổ là người xuất thân trong giới học thuật, mở miệng ra đã thấy giọng điệu dạy bảo người khác. Cô dường như cũng nhận ra mình nói ra, cười khẽ rồi nói tiếp, "Xin mọi người yên tâm, tôi sẽ đánh giá các thí sinh như đánh giá học sinh của mình – nghiêm khắc nhưng tuyệt đối công bằng."
Lời vừa nói ra, trên khung chat trầm trồ khen ngợi, không ít người hô khẩu hiệu "Cô Bồ thật ngầu."
Bản thân Bồ Ngọc Chi thật ra không quá nổi tiếng, nhưng trong số các học trò của cô có mấy người nổi danh trong giới phối âm thương mại, có thể thấy được đúng là cô giỏi dạy ra trò giỏi.
Khúc ca dương xuân tiếp tục giới thiệu:"Vị giám khảo thứ ba nhìn ID cũng nhận ra rồi, đúng vậy, đó chính là người đã đoạt giải quán quân trong cuộc thi lần thứ nhất của chúng ta, Tây Bắc Lộ. Hoan nghênh!"
Tây Bắc Lộ là một nhân vật điển hình xuất phát từ giới võng phối, thành danh nhờ cuộc thi, chậm rãi dung nhập vào giới CV phối âm thương mại.
Nhưng mà, trước đây Tây Bắc lộ ở trong một xã đoàn khá bài xích đam mỹ, vậy nên một người luôn ở làm đam mỹ như Tề Tĩnh tất nhiên chưa từng nghe tên.
"Chào buổi tối! Tây Bắc Lộ tôi đã về rồi đây!"
Người này có tính cách hào phóng, không hổ là quán quân mùa đầu tiên, chất giọng đầy từ tính, lời nói ra hữu lực ngắn gọn như đạn bắn. Trong số thính giả có rất nhiều fan hâm mộ của anh ta, nhất thời cả khung chat đều tung hô "Hoan nghênh Tây Bắc sama trở về ≧▽≦".
Tề Tĩnh vừa nghe vừa mở trình duyệt web, từ từ tìm tòi tư liệu về ban giám khảo, xem lướt ra bối cảnh từng người.
Bây giờ ba người này đóng vai trò làm giám khảo trong phần thi các vai nam, nói cách khác phần thi tiếp theo của Thẩm Nhạn cùng phần thi của anh cũng sẽ do ba người này chấm điểm.
Anh có ấn tượng khá tốt về Trường Cung, không biết tới khi chấm điểm có đổi người hay không?
Bồ Ngọc Chi là giảng viên có danh tiếng đã lâu, tuổi tác đã lớn, hơn nữa còn tuyên bố sẽ chấm điểm nghiêm khắc, đồng nghĩa với việc khi chấm sẽ rất khắt khe.
Tây Bắc Lộ từng là thí sinh tham gia thi, chắc sẽ nhẹ tay hơn?
"Đúng là còn rất nhiều ẩn số..." Anh tự lẩm bẩm.
Ban giám khảo tự giới thiệu xong, nhân viên hỗ trợ cũng đã tách riêng ba mươi thí sinh ra, cuộc thi lập tức chính thức bắt đầu.
"Được rồi, tiếp theo tôi xin công bố ba cảnh diễn chính thức, tổng cộng có chín câu, là lời kịch của chính vai "Liễu Tố Ngọc" được lựa chọn cho cuộc thi lần này." Khúc ca dương xuân lên mic lần nữa, để nhân viên hỗ trợ thay đổi nội dung thông báo.
Tề Tĩnh nghe tới đây, bỗng nhiên "a" lên một tiếng, nhẹ nhàng đẩy đẩy Thẩm Nhạn một cái.
"Thật ra đánh số thứ tự thế này cũng không tệ. Ít nhất anh ở phía sau có đủ thời gian để từ từ suy nghĩ về lời thoại."
"Cũng không hẳn, đôi khi nghe đi nghe lại một đoạn lời thoại đã từng nghe có thể sẽ khiến người ta cảm thấy chán ghét, không thể đánh giá khách quan." Thẩm Nhạn mỉm cười.
Tề Tĩnh ngẩn người, thấy hắn nói không phải không có lý.
Bất kể thế nào, người được xếp ở vị trí số một vẫn hơi xui xẻo.
Anh chắc chắn không thể ngờ được – Bún qua cầu chính là người số một cực kỳ xui xẻo kia.
Ban đầu, anh không quan tới danh sách thí sinh, sau khi lời kịch được công bố đã xóa đi danh sách thí sinh, khi Tề Tĩnh nghe thấy Khúc ca dương xuân hô lớn "Xin mời thí sinh số 1 – Bún qua cầu lên mic" mới kinh ngạc vô cùng, ngẩng đầu nhìn về phía tên trên mic, ngạc nhiên mở to hai mắt.
Thật sự là Bún qua cầu.
Người này thật quá... "may mắn" rồi.
Điều đáng mừng là lượng fan của Bún qua cầu quả nhiên không thể khinh thường được. Vừa nghe thấy MC đọc ID của cậu ta, trên khung chat lập tức ồn ào, kết thành đội quân đi spam, cổ vũ thần tượng.
Người nghe 1: (づ ̄ 3 ̄)づBún nhỏ cố lên!! Chúng em ủng hộ anh, moah moah~
Người nghe 2: (づ ̄ 3 ̄)づDù là người thi đầu tiên cũng đừng sợ! Anh là tốt nhất! Hãy tin vào bản thân!
Người nghe 3: (づ ̄ 3 ̄)づGiữ đội hình, Bún nhỏ cố lên!
Người nghe 4: (づ ̄ 3 ̄)づCố lên, cố lên!
Người nghe 5: (づ ̄ 3 ̄)づHôn hôn Bún nhỏ, cho dù đêm nay Đồng Tước Tước không tới cũng không cần buồn, bọn em sẽ ghi âm cho anh ấy nghe! Moah moah~
Người nghe 6: (づ ̄ 3 ̄)づBún nhỏ, mau chóng dùng chất giọng trong trẻo của anh chinh phục ban giám khảo đi!
...
Fan trung thành thì có trung thành đấy, nhưng hình như toàn người nhỏ tuổi, cả khung chat đều bị chiếm đóng bởi các icon đáng yêu và lời chúc phúc.
Phô trương như vậy, khung cảnh đồ sộ, MC đương nhiên sẽ chú ý tới.
"Thí sinh số 1 Bún qua cầu của chúng ta dường như đang được rất nhiều người hâm mộ cổ vũ, xem ra đêm nay mọi người rất nhiệt tình."Khúc ca dương xuân cười nói, "Vậy thì, Bún qua cầu, tôi đã đưa cậu lên mic. Xin mời thử thiết bị một chút, nói thử mấy câu xem."
Đèn trước tên Bún qua cầu lóe sáng, thanh âm dường như nổi lên từ đáy nước sâu thẳm.
"Ngại qua, tôi bị cảm nhẹ, giọng mũi khá nặng...Mic không có vấn đề gì." Nghe giọng cậu khác với chất giọng thiếu niêm trong trẻo ngày thường, có thể thấy cổ họng không khỏe, giọng nói trầm, lực hấp dẫn bị hao tổn nghiêm trọng.
Tề Tĩnh bắt đầu đồng tình với cậu ta.
Ngẫu nhiên bị sắp xếp thi đầu tiên đã đen lắm rồi, thế mà còn đúng lúc bị ốm.
Bún qua cầu không hề nhắc tới chuyện mình bị ốm ở bất cứ đâu, bởi vậy fan hâm mộ của cậu ra hoàn toàn kinh ngạc, lập tức hỏi thăm tình trạng của thần tượng trên khung chat.
Có lẽ nhận thấy được fan hâm mộ sắp gây nên một trận spam nữa, cậu lập tức nói: "Đây không phải kênh nhà mình, tôi không sao, mọi người yên lặng một chút."
Đám fan quả nhiên nghe lời, dừng lại ngay.
"Ô..." Tề Tĩnh ngoài ý muốn nhíu mày. Chỉ từ một điểm này, cậu ta xử lí tình hình tốt hơn Đồng Tước Đài nhà cậu ta nhiều.
Rõ ràng những lời này anh nói trước máy tính, nhưng dường như Bún qua cầu có thể nghe thấy được, đột nhiên làm trò trước mắt MC, ba vị giám khảo và hơn mười ngàn người nghe, bất thình lình nói ra một câu: "Chẳng hỏi ngày về, anh có ở đó không?"
Tề Tĩnh không thể ngờ cậu ta lại thản nhiên nói như vậy giữa cuộc thi chính thức này nên kinh ngạc vô cùng.
Nhưng Thẩm Nhạn lại nghiêng đầu, thấy ánh mắt ngơ ngác của anh, nghiêm túc hỏi: "Muốn anh đánh chữ trả lời giúp em không?"
Lúc này Tề Tĩnh mới hồi hồn, chần chờ một lúc rồi gật đầu. Lần này anh vào kênh bằng chính tài khoản của mình, ID "Chẳng hỏi ngày về", vậy nên có thể trực tiếp trả lời.
CV – Chẳng hỏi ngày về: Tôi ở đây, cậu cố gắng lên.
Người nghe 1: Có có!! Em thấy rồi!!! Chính là người ở phía trên em!!
Người nghe 2: Em cũng nhìn thấy, các cô gái hỗ trợ chút đi, nếu không thì tôi sợ Bún nhỏ sẽ không nhìn thấy~
Người nghe 3: Bún nhỏ, Bún nhỏ, anh có nhìn thấy không?? Chẳng hỏi ngày về có tới! Anh ấy bảo anh cố gắng lên!!
Người nghe 4: (≧w≦)Bún nhỏ, Chẳng hỏi ngày về có tới!
Người nghe 5: (≧w≦)Bún nhỏ, nhìn bên này nè, người anh muốn tìm thật sự tới nghe hiện trường rồi, còn bảo anh cố lên.
Người nghe 6: (≧w≦)Bún nhỏ phối cho tốt nhé! Phối xong thì nghỉ ngơi cho mau khỏe, bất kể kết quả thế nào, bọn em đều ủng hộ anh!
...
"A, thấy rồi. Cảm ơn." Bún qua cầu nhẹ nhàng hắng giọng, điều chỉnh âm thanh một chút, rồi báo hiệu cho MC bắt đầu.
Không biết câu cảm ơn phía sau là nói với fan hâm mộ hãy là nói với anh.
Tề Tĩnh bỗng nhiên cảm thấy ngại ngùng khi không công mà được hưởng lộc.
"Đột nhiên em thấy người này thật sự rất cần được cổ vũ." Anh hơi hối hận khi không bảo Thẩm Nhạn viết nhiều hơn.
"Hay viết thêm mấy câu cổ vũ cậu ta?" Thẩm Nhạn dường như biết anh đang đắn đo cái gì, ngón tay đã đặt trên bàn phím. Tề Tĩnh là một người dễ đồng cảm, lòng rất mềm, cho dù là với một người đã từng khiến rất nhiều người ném đá mình trên diễn đàn, điều này hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai.
Nhưng Tề Tĩnh lại lắc đầu. Bây giờ nói gì cũng muộn rồi, sẽ ảnh hưởng tới cuộc thi, thôi vậy.
"Có lòng là được rồi." Anh nói, chuyện sau đó chỉ có thể dựa vào khả năng diễn xuất của Bún qua cầu.
Sau khi tất cả sắp xếp xong, MC Khúc ca dương xuân tắt mic, thời gian 120 giây bắt đầu. Ngay cả khung chat cũng ngừng lại như nín thở chờ đợi.
Liễu Tố Ngọc, phía ban tổ chức giới thiệu là một thanh niên thư sinh hào hoa phong nhã, bạn thân của vai Tần Thác.
Cảnh thứ nhất diễn ra khi hắn thi Hương xong, thấp thỏm tìm tên mình trên bảng vàng. Khung cảnh và lời thoại được viết rất rõ ràng, Tề Tĩnh cảm thấy vô cùng đơn giản. Phải biết rằng bình thường khi phối kịch, ngoại trừ lời kịch, bọn họ còn phải đánh dấu tâm trạng của nhân vật, nếu không đánh đúng rất dễ diễn sai.
Thời gian đếm ngược mới qua ba giây, cảm giác như rất dài.
Quả nhiên không khí của hiện trường đem lại áp lực rất lớn – rõ ràng không phải chỉ là ở phần thi của anh hay của Thẩm Nhạn. Tề Tĩnh cảm thấy trước đây anh đã đánh giá quá cao tố chất tâm lý của mình, hóa ra ở trong hoàn cảnh này, cảm giác hoàn toàn khác, sẽ căng thẳng, sẽ khẩn trương.
Khi anh đang yên lặng cảm thán, Bún qua cầu lên tiếng.
"Rốt cuộc... mình có nên tới xem hay không? Nhỡ đâu, nhỡ đâu mình thi rớt, còn mặt mũi đâu mà trở về gặp song thân?"
Thanh âm của cậu ấy giảm xuống thấp hơn chất giọng thiếu niên thường thấy trong kịch rất nhiều, là giọng thanh niên, nghe vào có cảm giác trải đời chưa nhiều, chỉ mới nếm qua gian khổ học hành, hơi yếu ớt, nho nhã.
Mặc dù đúng là nghe có giọng mũi vì cảm mạo, nhưng đặt ở tình huống này lại vừa khéo.
Giọng nói dường như hơi băn khoăn gì đó, thanh âm truyền ra như bóng dáng một thư sinh vô cùng yếu đuối đang bi quan, uể oải thật sự xuất hiện trước mắt.
Lời thoại tiếp theo có yêu cầu giống hệt câu trước, đều là "thấp thỏm", nhưng giọng điệu của Bún qua cầu lại biến đổi: "Vị nhân huynh phía trước, anh có thể giúp tôi xem bảng kia xem có một người tên là "Liễu Tố Ngọc" hay không?"
Tuy rằng rất bi quan, nhưng đáy lòng vẫn ôm ấp chờ mong, trong giọng nói có thêm chút tích cực xung động, tốc độ nói cũng nhanh hơn.
Tiếp theo, Bún qua cầu mau chóng nói ra lời thoại cuối cùng của cảnh này.
Giọng điệu bất chợt nâng lên, hoàn toàn không nghe thấy nỗi buồn lúc trước, hô lớn mừng rỡ như điên: "Đỗ rồi! Đỗ rồi! Tôi thật sự đỗ rồi! Liệt tổ liệt tông nhà họ Liễu ở trên cao, cha mẹ ở trên, cuối cùng Tố Ngọc cũng được thi Đình rồi! Con—"
Thanh âm chợt ngưng, tự hỏi như lẩm bẩm: "... Mình? Đi thi Đình?... Trời ơi, liệu đây có phải mơ không, liệu đây có phải nằm mơ không?"
Tề Tĩnh nghe tới đây, bàn tay vốn đặt bên môi không tự chủ tuột xuống, nhất thời không nói nên lời.
Lúc này, Thẩm Nhạn bỗng nhiên nhẹ nhàng cất tiếng tổng kết: "Chuyển đổi giọng điệu rất tốt."
Rồi hắn chuyển sang nhìn anh, cẩn thận mà chăm chú: "Người này có tài, mấy ngày nữa thi đấu em phải cực kỳ chú ý."
Không sai, anh cũng nghĩ vậy.
Với ba câu thoại như trên trong tinh huống này mà có thể phân chia chi tiết, đó là thực lực diễn xuất chân chính. Bước ngoặt cuối cùng quả thật khiến người ta muốn trầm trồ vỗ tay khen ngợi. Trên khung chat không ngoài dự đoán đều nhất trí tung hô, quả nhiên xứng danh.
Hai cảnh tiếp theo, Bún qua cầu đều vững vàng vượt qua.
Chất giọng của cậu bị ảnh hưởng bởi bệnh cảm, nhưng giọng điệu rất tốt. Nhưng vì lời thoại bị hạn chế, tổng thể mà nói, đối với người đầu tiên thi đấu như vậy đã là rất xuất sắc.
"Hay lắm, hay lắm, người này giỏi hơn Đồng Tước Đài nhà cậu ta nhiều. Xem ra trận "Phương Di Thanh" của em phải cẩn thận hơn mới được." Tề Tĩnh nghe xong toàn bộ phần thi, lông mày vẫn hơi nhíu, cuối cùng thì bật cười một tiếng, mặt mày giãn ra, thoải mái thông suốt.
Thẩm Nhạn nhìn thấy tâm trạng anh thay đổi trong ánh mắt, cũng cười theo: "Không sợ thua sao?"
Tề Tĩnh không trả lời ngay mà chỉ lười biếng nghiêng người sang, lần thứ n coi vai Thẩm Nhạn như gối đầu.
Vừa ăn tối xong, thân thể hai người đều ấm áp, dựa vào nhau rất thoải mái. Anh có thể thoải mái cười nói: "Em sẽ cố hết sức. Nếu như cố rồi vẫn thua thì thôi. Sau này chậm rãi nhận thêm nhiều kịch hơn để tiếp tục rèn luyện."
"Ừ." Thẩm Nhạn cười nhàn nhạt, cúi đầu hôn lên tóc anh. Đối với Tề Tĩnh, đây là cách cổ vũ còn hữu dụng hơn lời nói.
Trước màn hình nhảy ra một cửa sổ bỏ phiếu. Phần biểu diễn của Bún qua cầu đã kết thúc, bây giờ là thời gian bỏ phiếu của người nghe.
"Thế nào, em có muốn bỏ phiếu không?" Thẩm Nhạn cười hỏi anh.
"Dĩ nhiên." Tề Tĩnh không hề do dự, thản nhiên nhấn nút. Một phiếu này đồng nghĩ với tán thưởng đối phương, cũng là nhắc nhở chính mình.
Thật ra không chỉ Bún qua cầu, anh phải nhớ kỹ, ngoài núi còn có núi cao hơn(1).
*Chú thích:
(1) Nguyên văn là "thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.