- Cậu nói sao? ( ông nhíu mày hỏi)
-Vân mới là con gái ruột của chú.
Ông bà nghe Quân nói thế chắc có lẽ thấy như một trò cười:
- Nực cười! Cậu tưởng tôi là đứa trẻ lên ba để cậu dắt mũi?
Tôi vẫn đứng lặng yên quan sát hai người. Dường như hai người vẫn chưa thể nào tin nổi, và còn xem lời Quân nói là bịa đặt. Phải rồi, ngay cả tôi, tôi cũng khó chấp nhận cơ mà.
Còn Thư nãy giờ vẫn một mực khóc rống lên, vừa run sợ vừa nói:
- Bố mẹ…bố mẹ đừng tin lời những người này nói. Họ bịa đặt đấy, chủ yếu là không muốn nhà mình kiện cô ta ( tay Thư chỉ vào mặt tôi)
Mẹ hờ của tôi cũng tiếp lời Thư:
- Đúng đó ông bà chủ. Tôi đẻ ra cái Vân, sao cái Vân có thể là con ông bà chủ được. Đừng nghe lời chúng nó nói, chúng nó điêu ấy.
Đáp lại những lời nói đó, Quân chỉ lạnh lùng rút trong túi ra tờ kết quả xét nghiệm ADN chính thức đưa cho bố mẹ tôi. Lúc này Thư có muốn giựt cũng bị Quân ngăn lại. Ông bà bàng hoàng không khép nổi miệng khi cúi xuống nhìn tờ kết quả ADN. Có lẽ sự việc này quá sốc, sốc đến nỗi ông không dám tin đây là sự thật, ông hỏi :
- Làm sao tôi tin được kết quả này là thật? Làm sao con gái tôi lại là con bé này?
Từng lời ông nói giống như từng mảnh thủy tinh vụn cắt vào da thịt tôi. Cảm xúc khi đó của ông bà là điều dễ hiểu mà sao tôi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-phan-doi-tinh/1053433/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.