Lôi Kình Vũ đặt hai tay cô lên tấm gương trong nhà tắm, để cô tự nhìn mình trong gương, sau đó anh nhếch môi, đâm thẳng vào bên trong từ phía sau.
"Cao Nhược Hy, cô mau nhìn đi, gương mặt d.â.m đ.ã.n.g này của cô là sao đây?"
Anh ôm lấy eo cô và nâng cằm cô lên, để cho cô nhìn rõ rốt cuộc là hai người đang làm chuyện xấu hổ gì, còn cô thì đang hưởng thụ ra sao.
"Cô nhìn đi, gương mặt gợi tình, không ngừng rên rỉ này chính là cô đấy. Có phải rất nhếch nhác và hạ tiện không? Bị một thằng đàn ông cưỡng hiếp mà cô vẫn có thể kêu la sung sướng như vậy. Chậc! Chậc! Cô thật là d.â.m đ.ã.n.g đấy."
"Tôi... không phải, không phải như vậy."
Lôi Kình Vũ bóp chặt cổ Nhược Hy, anh chậm rãi đâm vào những mỗi lần như vậy lại vô cùng sâu, khiến cho rùng mình, hai chân càng lúc càng run rẩy dữ dội.
"Cô nhìn đi, d.â.m t.h.ủ.y của cô đang chảy xuống đùi kìa, cô lại ra sao? Hửm?"
"Tôi không có... hức... tôi... hức không có."
Từng giọt nước mắt hoà lẫn với mồ hôi đang nhễ nhại trên gương mặt, cô tưởng mình đã thành công che giấu đi sự thảm hại này, nhưng đôi mắt ửng đỏ lại phản bội cô.
"Khóc rồi? Chậc! Sướng đến phát khóc luôn sao?"
Nhược Hy cảm thấy vô cùng nhục nhã, cô nhắm chặt hai mắt lại, bây giờ cô chỉ muốn mình bị mù, bị điếc, như vậy sẽ không nhìn thấy, không nghe thấy những thứ ghê rợn này. Loại âm thanh ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869788/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.