Bọn họ đã chờ đợi rất lâu nhưng vẫn chưa có người đến để đưa tiền chuộc, vì vậy bạn họ đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
Một kẻ lại đưa con dao lạnh ngắt vỗ vỗ lên mặt cô: "Mày nói xem, nếu như thật sự không có người đến cứu mày thì sao đây? Hửm?"
Nhược Hy sợ hãi, cơ thể run cầm cập, không dám nói lời nào.
"Ha! Xem ra mà cũng không đáng giá cho lắm, những kẻ giàu đó cũng không đem mày để trong mắt. Vậy thì tao chỉ có thể tiễn mày một đoạn thôi." Hắn ta dùng giọng điệu trầm thấp, đáng và vô cùng rùng rợn.
Vì quá kinh sợ, Nhược Hy đã không kiềm được mà rơi nước mắt.
"Khóc? Mày khóc cũng vô dụng. Không ai thương hại cho mày đâu." Hắn ta nở một nụ cười rắn rết, đưa con dao xuống cái cần cổ trắng ngần của cô.
Chợt, một ánh sáng loé lên khiến cho hắn ta chói mắt, bất giác quay lại nhìn.
Người ở đối diện từ trong ánh sáng đi ra, cao lớn và vững chãi, còn mang theo rất nhiều vệ sĩ đến, tuy trên tay không cầm vũ khí nhưng lại khiến người ta không rét nà run.
"Mày là thằng nào?" Hắn ta cố nhìn kĩ hơn.
"Thả cô ấy ra." Giọng nói trầm mặc quen thuộc, Nhược Hy vừa nghe thấy đã nhận ra anh là ai.
"Chậc! Xem ra mày cũng có chút giá trị." Hắn ta vỗ vỗ mạnh vào mặt Nhược Hy, giở giọng biến thái.
Hắn ta không sợ trời không sợ đất, cầm con dao trên tay đi đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869735/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.