Sau khi Lôi Kình Vũ đưa Nhược Hy đi, ông ta tức đến hộc máu, không ngờ là anh là dám làm phản chỉ vì một người phụ nữ.
Mà sức khoẻ của ông ta vốn dĩ đã không tốt, có bệnh tim, nên đã được đưa vào bệnh viện.
Lôi Kình Vũ biết tin, liền đến thăm ông ta một lần, cũng xem như là làm tròn đạo hiếu.
"Mày còn đến đây làm gì? Này đến đến xem tao chết hay chưa à? Tao nói cho mày biết, tao vẫn còn sống, sẽ không để cho mày đắc ý lâu đâu." Ông ta tức giận quát, sức khoẻ không tốt còn kích động.
Lôi Kình Vũ cười nhạt, anh đi đến lấy một trái táo, chơi đùa trên tay, một lúc sao mới cất giọng trầm ổn: "Ông già rồi, còn muốn quản tôi?"
Anh đến đến sofa, ngồi vắt chéo chân, vô cùng thong dong: "Tôi chỉ muốn báo cho ông một tin vui, sợ ông chết bất đắc kỳ tử, không biết mình đã lên chức ông nội."
Ông ta cau mày: "Mày nói cái gì?"
"Ông còn giả vờ không hiểu gì nữa? Ý tôi là... Nhược Hy mang thai rồi, là con của tôi." Anh thản nhiên nói, một chút cũng không sợ hãi.
Mép miệng ông ta giật giật, giận đến run người: "Mày... mày đúng là nghịch tử. Đó là mẹ kế của mày."
"Mẹ kế? Tôi chưa bao giờ xem cô ấy là mẹ kế, hơn nữa, cô ấy bây giờ đã là người phụ nữ của Lôi Kình Vũ tôi rồi. Tôi chỉ đến đây thông báo với ông một tiếng thôi." Anh đứng lên, định đi ra ngoài, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869722/chuong-64.html