"Ha! Không liên quan đến tôi? Đêm nay tôi sẽ cho cô biết là có liên quan hay không." Anh trực tiếp đè cô xuống sàn phòng tắm lạnh ngắt, hôn cô tới tắp như sắp phát cuồng, không thể dừng lại.
"Ưm... ưm..."
Anh điên cuồng mút đầu lưỡi của cô, gấp gáp đến mức xé toạt cả chiếc váy ngủ của cô ra, ngấu nghiến nụ hoa ửng hồng và bầu ngực căng tròn.
"Ư... đừng... mau dừng lại đi mà!"
Lôi Kình Vũ không cho cô giãy dụa, nắm chặt tay trái của cô đưa lên đỉnh đầu và vùi đầu vào cổ của cô, để lại những vết đỏ như đang đánh dấu chủ quyền.
Đột ngột, anh xốc cô dậu, để cô ngồi trên đùi mình và tiếp tục hưởng thức hương vị tuyệt vời trong khoang miệng cô, ép cô phải phối hợp.
Chợt, Nhược Hy cảm nhận được có thứ gì đó đang nhô lên, chọc vào nơi nhạy cảm của cô, vô cùng khó chịu, khiến mặt cô đỏ ửng cả lên.
"Ha! Cảm nhận được rồi phải không? Nó đang muốn đang cô âu yếm đấy." Anh thở hổn hển, nhìn cô bằng đôi mắt đầy dục vọng và khoái chí.
"Tôi... tôi không cảm thấy gì cả." Cô né tránh ánh mắt của anh, hơi thở khó nhọc.
Anh đột nhiên ôm chặt lấy eo cô, khiến da thịt của cả hai dính sát vào nhau, có thể cảm nhận được nhịp tim và hơi ấm của đối phương: "Thật sự không cảm nhận được?"
Anh công khoé môi, nhẹ cắn vành tai của cô và hổn hển nói: "Vậy để tôi cho cô cảm nhận rõ hơn."
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869593/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.