Nói chuyện một hồi thì hai người quyết định ra ngoài đi dạo.Quang cảnh của học viện nhìn chung khá đẹp và hài hòa.Có nhiều cây nên cũng mang lại cho người ta bầu không khí trong lành.Tần Thiên Minh nhịn nửa ngày trời cuối cùng cũng lên tiếng:
" Chúng ta vào trong đi,ngoài này cũng quá nhàm chán rồi."
Thiên Ngôn Khiết cũng gật đầu đồng ý đi vào.
Tiệc tối đã bắt đầu, mọi người cùng nhau uống rượu và khiêu vũ trong bầu không khí vui vẻ, mới mẻ.Mà Thiên Ngôn Khiết và Tần Thiên Minh chỉ đứng ở một góc thảo luận về nhạc cụ.Bọn họ cũng không ngờ đối phương lại có sở thích giống mình mà nói chuyện rất nhiều,rất tự nhiên như chưa hề có gì xảy ra,cũng giống như tách biệt với thế giới ồn ào ngoài kia.Sau khi cảm thấy chán,hai người lại đi lấy đồ uống,thấy cốc nước trên tay cô,Tần Thiên Minh bật cười:
" Cô không uống được rượu sao?"
Thiên Ngôn Khiết giải thích:
" Tôi uống được chỉ là không thích nó cho lắm.Mỗi khi tôi say sẽ làm ra hành động điên rồ."
Tần Thiên Minh thầm nghĩ muốn thấy dáng vẻ đó nhưng lời nói ra lại là:
" Không sao.Uống một chút cũng được."
Nói xong Tần Thiên Minh định đi lấy rượu cho cô.Nhưng chưa kịp đi thì lại thấy một cô gái bước về phía họ.Anh lập tức mắng thầm một câu,sao đang yên đang lành lại cứ phải gặp lại người yêu cũ là sao.Từ khi về nước đến nay anh đã gặp đến người thứ hai rồi, bình thường thì không sao nhưng anh không muốn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-tinh-yeu-thuan-khiet/2954931/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.