Mấy hôm nay, Hướng Viên và Gia Miện sứt đầu mẻ trán liên lạc với các ngân hàng khác để vay tiền.
Nhưng lý do của các ngân hàng đều khá thống nhất, dù cho vay thì cũng chỉ vay được một số tiền nhỏ, khoảng chừng mười triệu. Còn chưa đủ để cô bù vào một công trình. Lòng chán nản, đúng lúc cô đang hút thuốc trong bãi đậu xe dưới lầu thì chạm mặt Dương Bình Sơn. Hình như ông ta vừa ký đơn xong đi ra, để tài xế nhấn còi hai tiếng với cô, cửa kính chậm rãi hạ xuống, cười nhạt với cô: “Hướng Viên?”
Hướng Viên xoay người rời đi.
Dương Bình Sơn thong thả gọi cô lại, chân thành đề nghị với cô một câu: “Là con gái đừng nôn nóng hấp tấp như thế, biện pháp luôn nhiều hơn khó khăn, tin tôi đi. Nhân tiện gửi lời hỏi thăm sức khỏe của tôi đến ông cụ, nhiều năm qua nhờ có ông ta chiếu cố nên hôm nay tôi mới đi được đến bước này, cũng coi như là do ý trời. Vấn đề của Đông Hòa không phải do tôi hay ông ta, mà là do xã hội này, quốc gia này. Có lẽ bây giờ cô còn chưa hiểu, đợi đến lúc cô vào trung tâm mua sắm đi một lúc lâu thì sẽ hiểu thôi, khi một xí nghiệp làm lớn làm mạnh thì đó không còn là xí nghiệp cá nhân nữa, kiếm tiền được bao nhiêu đã không còn quan trọng, sẽ luôn có người đè đầu cô. Súng bắn chim đầu đàn, những lời này cô đã từng nghe đến chưa?”
Dương Bình Sơn nói lời lẽ hết sức uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-the-gioi-ly-tuong/3269189/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.