Trước khi đi Tuslan.
Từ Yến Thời kết thúc công việc trong tay sớm, về Tây An một tuần.
Có lẽ một tuần đó là thời gian hoang đường nhất trong gần ba mươi năm cuộc đời anh. Hướng Viên ban ngày đi làm, buổi tối về nhà lại cùng anh cá nước thân mật. Hai người càng ngày càng thông thạo, đàn ông vốn tự giỏi chuyện giường chiếu, càng luôn tay hay việc thì tư thế lại càng nhiều, và anh cũng dần dà kiểm soát được bầu không khí theo ý mình, thậm chí còn biết được điểm yếu của Hướng Viên, cô nhạy cảm ở đâu, chạm vào đâu thì sẽ làm cô tan chảy. Chỉ mới làm mấy lần mà anh đã nắm rõ như lòng bàn tay, đôi lúc còn thích trêu cô, vừa làm vừa thì thầm những câu không đứng đắn bên tai cô. Hướng Viên nghe mà hai má đỏ bừng, trong mắt ngập tràn khiếp sợ, như thể không dám tin anh sẽ nói như thế. Xem chừng cô vẫn còn rất trong sáng.
Đàn ông vốn mở mang trí tuệ về chuyện này từ sớm, thuở thiếu thời là do tò mò và kích thích, bây giờ trưởng thành rồi thì lại chỉ là thuần phát tiết. Bản thân anh không quá trọng dục, có nhiều lúc vì những chuyện không vừa ý ép anh thở không nổi, nên cũng không còn tâm trí đâu để nghĩ về những chuyện đó nữa. Cho nên nhiều năm qua cũng chỉ có một mình, về mặt khoái cảm lại thật sự không đến nỗi nào.
Hoàng hôn dần buông, đèn trên thuyền chài ở bờ bên kia sáng rực, mặt sông tĩnh lặng lấm tấm đốm sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-the-gioi-ly-tuong/3269186/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.