Từ Yến Thời cầm điện thoại nhìn một lúc lâu, ánh mắt dần tối đi.
Trên sân vô cùng náo nhiệt, chốc chốc lại có người gọi bọn họ đến chơi cùng, nhưng anh chỉ làm như không nghe, mắt nhìn điện thoại cho đến khi khớp xương trắng bệch.
Đúng lúc này lại nhận được một cuộc gọi.
Anh nghe máy, ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, dịu giọng hỏi: “Dậy rồi à?”
Hướng Viên vừa đọc xong các tin nhắn Wechat, bây giờ chỉ muốn chạy như bay đến gặp anh.
“Anh đang ở đâu thế?”
Từ Yến Thời vẫn dựa vào trụ bóng rổ, “Sân bóng rổ. Đã đọc tin nhắn chưa?”
Hướng Viên ừ một tiếng, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, khó lòng làm yên cảm xúc lúc này, như mặt hồ phẳng lặng gợi lên tầng tầng gợn sóng, như giọt nước nhỏ kích động đáy lòng cô. Không hẳn là chấn động lớn, nhưng cứ như thể có con thuyền nhỏ bồng bềnh phiêu đãng trong lòng, khó có thể bình tĩnh.
“Em đến tìm anh nhé?”
“Gấp thế à?”
“Em muốn gặp anh.” Cô chẳng chút giấu giếm tình cảm bản thân, sốt ruột nói, “Em muốn gặp anh, Từ Yến Thời.”
Phụ nữ quả nhiên là động vật cảm tính.
Từ Yến Thời gãi chóp mũi rồi báo địa chỉ cho cô.
Cúp máy, anh xoa sau cổ, hoài nghi có phải tối qua mình hơi quá rồi không?
…
Hướng Viên hưng phấn cúp máy, chuẩn bị xong xuôi rồi đi tìm Từ Yến Thời.
Trên xe taxi, cô lại đỏ mắt đọc lại một lần những tin nhắn nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-the-gioi-ly-tuong/3269177/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.