Gửi xong tin nhắn ấy, Từ Yến Thời mở ghi chép ra xem lịch trình tuần này của mình, lại phát hiện lịch đã kín mít, thậm chí tối thứ bảy còn có một bữa cơm.
Anh chưa từng làm chuyện gì bộp chộp cả, cũng không biết vừa rồi bị gì mà mất bình tĩnh nói tuần này sẽ về.
Trong lúc đợi Hướng Viên trả lời, Từ Yến Thời dựa vào đầu giường, ngón cái ngón trỏ cầm điện thoại xoay tới xoay lui không mục đích.
Hướng Viên trả lời rất nhanh.
Hướng Viên: Không cần đầu, anh cứ bận việc của mình đi.
Anh hạ mắt, cúi đầu nhắn lại: Không nhớ anh à?
Hướng Viên biết điều nhắn tiếp: Nhớ chứ.
XYS: Vậy sao không muốn gặp anh sao?
Thật ra mấy ngày nay Hướng Viên khá ổn, cô bận rộn đến chổng chân lên trời, nào còn thời gian mà nhớ đến anh, nhưng vào lúc này lại từng câu từng chữ của người kia lại lôi tâm tình ẩn sâu nơi đáy lòng cô ra, thế là cô bắt đầu không có mặt mũi nhắn: Muốn gặp anh, muốn ôm anh…
Muốn hôn hôn nữa.
Tim Hướng Viên đập nhanh thình thịch, nhìn vào Wechat của Từ Yến Thời, tuy cách màn hình nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ của anh.
Từ Yến Thời mệt mỏi tựa lưng vào ghế, anh mặc hoodie màu đen, bộ đồ ở nhà rộng thùng thình rất hợp với khăn trải giường cũng màu đen nốt, khiến cả phòng trở nên rất gọn gàng đơn giản, trang bị lắp đặt cũng một vẻ lạnh lẽo.
Anh cầm điện thoại nhắn tin lại ——
XYS: Thứ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-the-gioi-ly-tuong/3269158/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.