Dù tội giết người cũng đến dập đầu xin lỗi là cùng.
Lúc còn hoạt động trong giới thể thao điện tử, Hướng Viên cũng gặp không ít kiểu người như Ứng Nhân Nhân, thậm chí là cả Chung Linh nữa, cũng rặt một dạng như nhau cả: tự xưng luôn đứng về chính nghĩa, lấy danh nghĩa đạo đức để chỉ trích người khác không nương tay, nhưng đến lúc mình làm sai chuyện thì lại trách người ta không đủ vị tha. Ngay từ nhỏ Hướng Viên đã không cảm thấy bản thân là “cô gái tốt đẹp” gì, nền giáo dục “không ai hoàn hảo” của ông nội vẫn in sâu trong lòng cô, cả bà nội cũng luôn nói với cô rằng: mỗi một lựa chọn trên thế gian này, chỉ cần nó được thành lập dưới tiền đề là không làm hại tới người khác thì đều là sự lựa chọn đúng đắn, không một ai có tư cách chỉ trích, bao gồm cả trưởng bối của cháu.
Trong trí nhớ của Hướng Viên, bà nội là người rất dịu dàng, và cũng là người rất thấu hiểu.
Bà hay nói không ai là hoàn mỹ, là con người thì sẽ có lúc phạm sai lầm, mà những người cứ hếch mặt lên trời hùng hồn kia, chẳng qua là do bọn họ chưa bao giờ tự kiểm điểm mà thôi. Hướng Viên nhớ lúc mình ngồi trong xe đợi đèn đỏ, trông thấy ven đường có một bà lão bị ngã, vậy mà chẳng ai dám đến đỡ. Lúc ấy theo bản năng Hướng Viên đã nói, con người bây giờ đúng là không có đạo đức.
Bà nội bất thình lình quay qua nhìn cô, “Vậy vì sao cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-the-gioi-ly-tuong/3269134/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.