Bữa ăn khuya ngày hôm nay đến thật bất ngờ.
Cao Lãnh chăm chú xem livestream, đúng lúc nghe được Hướng Viên nói gì mà bạn trai đó, rồi ngay lập tức bình luận nhảy xổ ra màn hình một đống, anh ta còn chưa kịp đọc hết thì Wechat lại bắt đầu kêu *ting ting* liên tục.
Anh mở ra nhìn, liên tục hai tin nhắn, đều là lão đại gửi.
XYS: Có muốn ăn khuya không?
XYS: Tôi mời.
Tất cả cùng reo hò ầm ĩ, năm phút sau, mọi người đã ngồi ngay ngắn trật tự trong quán ăn vỉa hè dưới công ty.
Cao Lãnh nhận lấy thực đơn trong tay ông chủ, nghiêm túc hỏi: “Lão đại, có thật là gọi gì cũng được không?”
Từ Yến Thời xách ghế vải màu trắng đến, chân dài sải bước ngồi xuống ghế, lạnh lùng đáp: “Còn xem lương tâm của cậu đã.”
Cao Lãnh nói nhỏ “tôi không có lương tâm” rồi gọi hết một lượt mấy món mình thích ăn, sau đó lại rầu rĩ ngửa đầu nói: “Haiz, tổ trưởng của tôi không có ở đây đúng là đáng tiếc.”
Từ Yến Thời không tiếp lời, anh biếng nhác nằm ngả ra ghế, tay chân duỗi dài đặt điện thoại lên bàn rồi cầm lấy chai coca.
Chiếc điện thoại đang sáng màn hình nằm ngay trước mặt Cao Lãnh, sức cám dỗ quá lớn.
Cao Lãnh bèn nảy ra sáng kiến, “Lão đại, tôi muốn mượn điện thoại cậu gọi cho tổ trưởng bọn tôi.”
Từ Yến Thời trưng ra vẻ mặt lạt mềm buộc chặt, “Hả?”
Cao Lãnh: “Dù biết cô ấy không ở Tây An đây, nhưng hiếm lắm mới thấy cậu mời khách một lần, dù sao chúng ta cũng phải báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-em-the-gioi-ly-tuong/114122/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.