– Vậy à? Cậu trai cười: Anh vào đây tôi lấy cho
– Cảm ơn anh
– Anh gì? Phong bật cười: Tôi thua anh 2 tuổi đấy
– Cái gì? Nhưng cậu …Thạch lắp bắp chỉ vào cậu trai cao không thua kém mình Vậy …: Cậu là Phong hả?
– Phải, hình như Vân không nói với anh về tôi, phải không?
– Có, nhưng tôi không nghĩ cậu lại như thế, tôi cứ tưởng cậu nhỏ bé hơn cơ … ưm, xin lỗi tôi không cố ý
– Không sao! Anh vào đi
Thạch ngó nhìn cô gái đang ngồi trong phòng mỉm cười … Cô gái cúi đầu đáp lễ rồi rời khỏi phòng
– Bạn gái cậu đẹp nhỉ?
– Không phải bạn gái tôi đâu. Phong cười
– Hả? Không phải 2 người vừa …
– Chỉ là chơi cho vui thôi
– Này … Thạch cảm thấy bực mình khi Phong nói thế, trên đời này anh ghét nhất là những kẻ lăng nhăng như cậu ta: Cậu đừng có coi phụ nữ là đồ chơi của mình thế… Cậu nên biết …
“ Rầm …” Phong thả một chồng sách xuống chân Thạch cắt đứt lời nói của anh, cậu ta gằn giọng:
– Đừng có lên mặt dạy đời tôi. Phong chống tay lên tường kẹp Thạch ở giữa: Anh chẳng là cái gì cả
– Cậu nói đúng … Thạch bình tĩnh đáp: Nhưng tôi muốn tốt cho cậu, nếu cậu không thích cô gái đó thì đừng làm người ta khổ, cô bé ấy có vẻ thật lòng đấy …
Phong lặng đi nhìn Thạch và nở một nụ cười quái lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi/1877353/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.