– Thạch! Vân bất chợt tóm lấy áo anh: Tối nay tôi qua nhà anh ngủ được không?
– Nhà tôi! Thạch ngơ ngác nhưng chưa kịp trả lời thì…: Em đợi tí! Alô
– Chào anh!
Thạch nhăn mặt vì giọng nói bên kia, anh ẩn nhẹ Vân qua một bên rồi đi ra chỗ khác:
– Cậu muốn gì?
– Có phải Vân muốn đến nhà anh tối nay không?
– Phải, thì sao? Liên quan gì tới cậu …
– Anh không được cho anh ta tới đó.
– Tại sao tôi phải làm theo lời cậu nhỉ?
– Anh cũng đã nghe chuyện của anh ta rồi phải không? Đừng cản trở họ chứ… Hay anh thật sự có cảm tình với anh ta…
– …
– Vậy cứ thế nhé.
– Có chuyện gì thế? Vân hỏi khi thấy Thạch bước lại với gương mặt kì lạ
– Không sao … Thạch xoa 2 tay vào nhau ngập ngừng nói: Tối nay, tôi không thể để em tới nhà được
– Người yêu của anh tối nay đến hả?
Gật đầu …Vân nhăn nhó nói:
– Có người mới là quên ngay người cũ ha
– Đừng xỏ xiên nhau, Thạch cười nói: Em hạnh phúc rồi thì cũng phải để tôi vui vẻ chứ
– Hạnh phúc gì nữa, đau đầu muốn chết rồi đây
– Em có võ mà cứ cho cậu ta một đòn như đêm qua là được … Thạch xoa đầu Vân cười: Còn không thì cứ khoá trái phòng là xong
– Làm quái gì có khoá … Vân lầm bầm nhìn Thạch thu dọn đồ đạc rồi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi/1877346/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.