Ánh mắt hoang mang của Thiên Hương nhìn Việt Hùng, giọng nói của cô phát ra run rẩy nhưng đầy quyết đoán:
“Anh đưa em về nhà đi.”
Dứt lời Thiên Hương rơi vào trạng thái vừa sợ hãi vừa tuyệt vọng, đến mức Việt Hùng chào chủ tiệm xăm thế nào, đưa cô ra xe ra sao cô không hề hay biết. Nếu đúng như lời cô suy đoán thì mẹ của cô mới là người gặp nguy hiểm.
Việt Hùng nhận thấy vẻ bất thường của Thiên Hương, anh đoán cô đã nhớ ra được gì đó nhưng hiện tại cô đang hoang mang như vậy anh không tiện hỏi mà bế cô ra xe. Anh cũng không dám để cô ngồi một mình mà ôm cô cùng ngồi ghế với mình. Tới nhà anh ôm cô ra khỏi xe để cô đứng xuống rồi nói với anh:
“Tới nhà rồi, em đưa chìa khóa anh mở cửa cho.”
Nước mắt Thiên Hương rơi lã chã, cô sợ tới mức không thể lấy chìa khóa trong túi xách đưa cho Việt Hùng mà tự anh lấy.
Vào tới nhà Thiên Hương ấn thang máy lên thẳng tầng 3 sau đó đi vào phòng của bà Vân và ông Mạnh. Việt Hùng thấy vậy tò mò hỏi:
“Đây là phòng của ba mẹ em mà.”
Hồi sáng Việt Hùng có chứng kiến công an tới xem xét hiện trường nên biết.
Lúc này Thiên Hương mới bình tĩnh đáp lại lời Việt Hùng:
“Đúng vậy.”
“Em nghĩ trong phòng của ba mẹ em có cất giữ thông tin của người có tên Trần Văn Bảo hả?”
“Không phải, Chờ em một lát em sẽ trả lời câu hỏi của anh?”
Hiện tại đã hơn 9 giờ sáng, nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi-ai-tinh/347283/chuong-27.html