Lời chửi rủa của Việt Hùng vô cùng hiệu nghiệm, Hoàng Tú buồn chán ngồi uống rượu một mình tới mức ngủ gục ngay tại ghế sô pha. Gần mười giờ sáng hôm sau anh bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa liên tiếp. Thành Công xuất hiện với rất nhiều vali.
“Sao mày không gọi tụi tao ra sân bay đón?”
“Tao gọi cho thằng Hùng thì nó khóa máy, gọi cho mày cả chục cuộc mày có nghe đâu.”
Hoàng Tú lấy điện thoại ra xem, đúng là điện thoại của anh có rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Thành Công, còn có cả cuộc gọi nhỡ của Thanh Vy nữa. Vì ngủ quá say nên anh không nghe thấy tiếng chuông.
Hoàng Tú phụ Thành Công mang đồ vào nhà. Nhìn thấy bàn khách ngổn ngang ly và chai rượu Thành Công tò mò hỏi:
“Hồi tối mày uống với ai vậy?”
“Uống với thằng Hùng chứ còn với ai. Nó còn đang ngủ trong phòng kìa.”
“Hồi tối uống nhiều hay sao mà hai thằng bay ngủ ghê vậy? Thằng Hùng là thằng ít khi ngủ nướng mà giờ này nó còn dậy nữa?”
Hoàng Tú buồn thiu nhớ lại sự việc diễn ra hồi tối, hai người uống chưa được ba ly rượu Việt Hùng đã bỏ anh lại một mình đi ôm vợ ngủ bỏ lại anh một mình uống hết hai chai rượu. Nếu không có chuông cửa Thành Công gọi chắc hẳn anh vẫn còn ngủ ngon lành.
“Tao thì uống nhiều, nhưng nó uống ít, nó ôm gái ngủ nên giờ này vẫn chưa dậy đấy.”
“Đệch. Thằng này sinh hư từ khi nào mà tao không biết bay?”
Hoàng Tú chỉ vào đống vali của Thành Công hỏi:
“Sao mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi-ai-tinh/347273/chuong-17.html