Edit: An Tĩnh
Lục Chẩm Tuyết hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Cảnh sẽ đột nhiên trở lại như vậy, Lâm Cảnh nắm tay dắt
cô ra khỏi ngôi nhà gỗ nhỏ đó, đi đến một khu vực không có ai ở bên ngoài, mới dừng bước chân lại,
cô quay đầu khoác vào tay Lâm Cảnh, cười hỏi: “Không phải anh nói cuối tuần này không về sao?”
Lâm Cảnh để Lục Chẩm Tuyết tùy ý khoác cánh tay mình, khóe môi nhếch lên, nhìn cô mỉm cười: “Ừ,
không phải có người nhớ anh sắp chịu hết nổi rồi à?”
Lục Chẩm Tuyết cười ha ha, rốt cuộc cũng không kiềm lòng được, bổ nhào vào lồng ngực vững trãi của
Lâm Cảnh, vui vẻ giơ tay lên ôm cổ anh, mỉm cười nhìn anh: “Đúng vậy đó, nhớ anh muốn chết. Rõ ràng
anh mới đi có mấy ngày, làm sao lại nhớ anh dữ vậy nè?”
Lâm Cảnh hiếm khi nghe thấy Lục Chẩm Tuyết bày tỏ tình cảm với mình, đáy mắt lộ ra ý cười rõ ràng
không thể che giấu được, anh cúi đầu hôn cô, trong giọng nói cũng có ý cười, thấp giọng hỏi: “Nhớ
anh bao nhiêu?” Khóe môi Lục Chẩm Tuyết cong cong, cố nhịn cười: “Anh đoán xem.” Lâm Cảnh cười nhẹ
mấy tiếng, không hỏi lại cô nữa, đôi môi ấm áp hôn Lục Chẩm Tuyết càng sâu hơn.
…
Không khí trong núi về đêm rất tốt, Lục Chẩm Tuyết và Lâm Cảnh đã không gặp nhau mấy ngày, hai
người cầm tay nhau đi ra ngoài tản bộ dạo chơi một hồi.
Lục Chẩm Tuyết rất vui vẻ, dọc theo đường đi cũng kể rất nhiều chuyện cho anh nghe, về mấy ngày này
cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717513/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.